"Anh chị, chân tôi đau quá..." Ông Can nằm ôm chân, đưa gương mặt nhăn nhó cầu cứu hai người kia."Đừng giả bộ nữa...!Con Ma Xương này!" Đương nhiên Lý Giao không dám nói to.
Hiện tại trông ông Can vô dụng như vậy, thực chất Ma Xương có thể tấn công hắn ngay bây giờ.Ông Can im lặng nhìn hắn, cái nhìn đã khác đi.
Tiếp theo ông ta nở nụ cười méo mó, gió lạnh xung quanh bắt đầu gào thét.Black hoảng sợ nấp sau lưng Lý Giao, Lý Giao cảm thấy không ổn, nhìn xung quanh, hắn nhận ra không chỉ có mình ông Can trong nghĩa địa."Ông ta là thứ gì? Có cần trị thương không? Ai...!Giờ này tôi quên mang thuốc rồi!"Lý Giao quay lại nhìn Black đang lúng túng, nàng thật hồn nhiên thảo luận."Có canxi thì tốt hơn!" Lý Giao cũng thảo luận, bước lùi ra xa cùng với Black.Đằng kia, ông Can lê lết trên mặt đất, kéo theo cái chân toàn máu.
Lý Giao biết lão này đã thật đạp phải đinh, nếu không mau kéo Ma Xương ra khỏi cơ thể lão, không bị mất sức chết cũng nhiễm trùng chết."Đứng đây đợi tôi, không được đi đâu!" Lý Giao đưa Black đến một góc trong nghĩa địa, không an toàn lắm.
Hắn đặt kế bên nàng cái hộp thiếc lúc ở công trường đã sử dụng.
Tiếp theo hắn lại cho nàng cái lọ thủy tinh quen thuộc và đoá hoa hồng pha lê bên trong.Hộp thiếc chỉ chứa một viên ngọc, gọi là Linh Bảo.
Trước đây, Lý Giao mang nó từ tiệm sắt vụn đem về nhà.
Sự cố là, khi hắn còn nhỏ, dù theo thầy Tư học làm thầy pháp vẫn chỉ là trẻ con.
Mà dưới thôn hắn, trẻ con thì vẫn thích ăn kem, hắn cũng không ngoại lệ.Cho nên muốn ăn kem, hắn đã lấy vài thứ trong nhà thầy Tư mà hắn cho là đã cũ kỹ không còn dùng đến.
Thế là từng thứ thay phiên thay phiên ra đi đổi lấy tiền mua kem.Thật bất ngờ, Lý Giao đã bán đi một món pháp bảo quan trọng.
Kết quả, thầy Toàn thoải mái phun nước bọt, hắn phải quay lại tiệm sắt vụn tìm mua lại.
Nhưng đến nơi rồi hắn quên mất phải tìm cái gì, vớ ẩu vài thứ, lẫn lộn cái hộp thiếc trong đó.
Bất ngờ hơn, hộp thiếc này đã có vật gì chết bên trong, âm khí lâu ngày tích tụ biến nó thành Linh Bảo.Về nguồn gốc nó thì thầy Tư cũng không biết.
Nó chết lâu rồi, chấp niệm bám vào hộp thiếc, nên nó chỉ thích làm một cái hộp thôi.
Lý Giao được thầy Tư hướng dẫn nuôi nó, cho nó ăn viên ngọc.
Nguyên nhân nó thích được người ta tôn trọng, cho nó giữ món đồ quý giá.Những ngày đầu bắt gặp Linh Bảo quanh quẩn trong nhà, Lý Giao không còn tâm tư nào để mà hình dung.
Dần dần thành quen, Linh Bảo không có ý hại đến hắn.Chỉ cần viên ngọc còn bên trong cái hộp, Linh Bảo sẽ không cho bất kỳ ai đến gần.
Nó đơn thuần bảo vệ cái thứ bên trong, Lý Giao áp dụng nó bảo vệ chính mình.
Hắn thường dùng một loại nước phép lau chùi cho viên ngọc, chính là cái