Quan Sơn đen mặt, nghĩ thầm ta bất quá chỉ là cùng Đường Cung khoác tay mà thôi, sao lại thành dìu nó? Ta sao lại đối nó ngàn vạn lần cẩn thận ư? Đám gia khỏa chết tiệt kia dám nói xấu uy danh Quốc sư ta a, chờ chút nữa xem ta xử lý. Hắn vừa tính đến đây, chợt nghe thủ vệ Giáp thấp giọng nói:
“Đừng nói thế? Đại nhân là cái dạng người gì? Năm đó thiên hạ đệ nhất danh kỹ Sở Hương Hương tình nguyện đem tấm thân xử nữ hiến cho đại nhân, chỉ cầu đại nhân sau này cùng nàng nhập mạc chi tân, đại nhân cũng không để ý tới. Mỹ nữ này tuy rằng rất đẹp, nhưng cũng không thể so Sở Hương Hương a? Người ta chính là thiên hạ đệ nhất danh kỹ.”
Quan Sơn trong lòng cảm thấy một chút hưởng thụ, thầm nghĩ vẫn là thủ vệ này lý giải tâm tư của ta a, ân, chờ chút nữa ta thưởng. Chính là mắt người phàm thật kém.
Lại nghe thủ vệ Giáp bĩu môi nói: “Mắt ngươi thật kém cỏi quá, người ta không phải mỹ nữ, là nam hài hàng thật giá thật a, chẳng những là nam nhân, lại còn là gà trống tinh……”
Hắn lời còn chưa dứt, thủ vệ Ất liền cả kinh kêu lên: “Cái gì? Gà trống tinh……”
Thủ vệ Giáp vội vàng bưng kín cái miệng của hắn, cả giận nói:
“Ngươi nói nhỏ thôi, muốn cho đại nhân nghe thấy a, hắn còn không lột da của ta. Nói cho ngươi biết đích xác là gà trống tinh, lúc trước đại nhân bị nó đánh thức, hận thấu gan liền tuyên bố muốn đem nó hầm nấm. Ai ngờ lại làm cho nó chạy thoát khỏi phủ lại còn trộm thêm bảo đao mới. Rồi lại cùng trở về, ngươi đoán xem? Hắc, người ta tiến dần từng bước đó a. Cũng không biết ngày đó đã xảy ra chuyện gì, đại nhân lại đem gà trống tinh đang hôn mê xem như bảo bối đặt trên giường chính mình a. Hắc hắc, tất cả mọi người ngầm đoán, gà trống tinh này khẳng định là bị đại nhân ăn không còn một mảnh, như thế nên không thể không quan tâm a, có phải hay không?” Hắn vừa nói còn phát ra tiếng cười khả ố, thiếu điều khiến Quan Sơn tức giận đến hộc máu.
Thủ vệ Ất thoạt nhìn là người thành thật, nhức đầu nghi hoặc hỏi:
“Không đúng a, không phải chưa ăn sao? Sao lại nói đại nhân ăn nó?”
Hắn lời còn chưa dứt, thủ vệ Giáp liền gõ mạnh một phát vào đầu hắn, oán hận nói:
“Ngu ngốc, đây là một cách ăn khác, ngươi cũng thường ăn lão bà ngươi bằng phương pháp này.” Hắn thấy thủ vệ Ất bừng tỉnh đại ngộ, lúc này mới tiếp tục dào dạt đắc ý nói:
“Bất quá gà trống tinh này cũng là rất có tinh thần phản kháng. Này này, theo tin tức mới nhất sáng nay đại nhân thú tính bộc phát, gà trống tinh không biết uống nhầm thuốc gì mà liều chết phản kháng, lại còn biến trở về nguyên hình nằm trên giường của đại nhân, tuy muốn nhưng đại nhân của chúng ta cũng không có ham muốn người vật thân cận cho nên gà trống tinh này liền phản kháng thành công.”
Quan Sơn tức giận đến đầu bốc khói. Thầm chửi rủa đám người hầu chết tiệt, cùng lũ thủ vệ lắm chuyện buôn dưa lại còn xuyên tạc. Lời đồn đại tốc độ lan truyền còn so với ôn dịch còn nhanh hơn, buổi sáng hôm nay ta chỉ cùng Đường Cung nói chuyện, bất quá chỉ hơi động