“Ai u, làm tốt lắm.
”An Dạng lại tiếp tục bưng thức ăn ra.
Thẩm Các kê bàn ăn ngoài phòng khách.
Từng bát gà hầm được bưng lên.
Thẩm Luyện và Thẩm Đồ thì không cần phải xen vào, nhưng Thẩm Dư và Thẩm Kỳ thì phải đút cho ăn.
Hai đứa nhỏ ăn trước một chén canh.
Dì Trần ăn thử khoai tây trong nồi hầm.
“Ngon quá, khoai tây nhưng lại có mùi thịt, còn rất thơm nữa.
Con làm thế nào vậy?”An Dạng khẽ cười, vẫn tiếp tục đút cơm cho hai đứa nhỏ.
“Con có bí quyết riêng, lần sau nếu dì muốn ăn thì cứ gọi con, con sẽ sang đây nấu cho dì.
”Dì Trần mỉm cười đáp ứng.
Hôm nay bà rất vui.
Hai đứa nhỏ ăn không nhiều lắm, chắc cũng chỉ được hơn nửa chén, sau đó không ăn nữa.
An Dạng ăn món thịt gà hầm miến mình nấu, miến được làm thủ công, gà vườn chính hiệu, lại còn được hầm bằng củi khô và nồi đất, sao có thể không thơm ngon chứ.
Thẩm Luyện tự mình ăn hết hơn nửa bát.
An Dạng thấy trên mặt cậu nhóc dính đầy dầu mỡ.
“Mau ra bên ngoài rửa tay rửa mặt đi, con nhìn xem, toàn là dầu mỡ thôi.
”Thẩm Luyện ngoan ngoãn nghe lời, dẫn theo hai em trai ra ngoài rửa tay.
Khi Thẩm Luyện quay lại, An Dạng thấy trên miệng cậu vẫn ‘bóng loáng’.
“Con đã rửa sạch chưa đấy? Dầu mỡ trên miệng vẫn còn kìa.
”Thẩm Luyện lắc đầu.
“Con không rửa đâu, lát nữa ra ngoài chơi với đám Tiểu Lộ, con sẽ khoe với các cậu ấy.
”An Dạng nhất thời không biết nói gì.
Thẩm Các ném cho cậu nhóc một ánh mắt.
“Thẩm Luyện, dẫn các em đi rửa sạch miệng đi.
”Thẩm Luyện không muốn rửa.
Dì Trần nhanh chóng ngăn cản.
“Thẩm Các, tụi nhỏ muốn khoe khoang một chút, con bắt chúng rửa sạch làm gì.
Được rồi, mau ra ngoài chơi đi.
”Bà vừa nói xong.
Mấy anh em Thẩm Luyện liền ‘vèo’ một cái chạy mất.
An Dạng thấy tụi nhỏ cắm đầu cắm cổ chạy đi, vội vàng nhìn theo bóng dáng bọn chúng dặn dò.
“Ôi trời, đừng chạy, vừa mới ăn no không được chạy.
”Cơm nước xong xuôi, Thẩm Các và Tư lệnh Trần ngồi xuống uống trà, tiếp tục thảo luận về công việc.
An Dạng đứng lên thu dọn bàn ăn.
Dì Trần ở bên giúp đỡ.
“An Dạng này, lát nữa con mang mấy đôi giày dì đóng cho tụi nhỏ về nhé.
”An Dạng ‘dạ’ một tiếng.
Hai người đi vào phòng bếp.
Còn dư lại một bát súp, trong đó có mấy miếng thịt.
Dì Trần bưng ra.
“Con mang về nhà đi, buổi tối hâm nóng lại cho mấy đứa trẻ, cả năm bọn chúng cũng chỉ có mấy lần được ăn thịt thôi.
”An Dạng cũng không từ chối.
“Vâng, vậy lát nữa con sẽ mang về.
”Hai vợ chồng ở lại nhà họ Trần thêm một lúc rồi mới ra về.
Thẩm Luyện thật sự dẫn đám em trai ra dưới gốc đa cổ thụ nơi bọn chúng thường chơi đùa, khoe khoang với Vu Tiểu Lộ và mấy đứa trẻ khác trong quân khu.
“Thấy chưa? Hôm nay chúng tớ được ăn thịt đấy.
No căng cả bụng, ngon xỉu luôn.
”Vu Tiểu Lộ và em gái đứng cạnh nhau, nhớ tới món sủi cảo