Nhắc tới chính sách Đảng Cộng sản, trên mặt bà Hứa tràn đầy vẻ tự tin.Ông Hứa lắc lắc đầu, sau đó xoay người trở về phòng, chuẩn bị ăn cơm sáng để còn bắt đầu đi làm việc.Lúc này mới vừa vào đầu mùa xuân, đương nhiên là có không ít việc để làm.
Khi người nhà họ Hứa tới đại đội thì đã có mấy nhà tới trước bọn họ rồi.“Sao bây giờ mới đến thế?” Người quen trong thôn cười chào hỏi.Trương Thuý Cầm nhất thời vô cùng hăng hái, cô ta liền chạy đến chỗ bọn họ mà thân thiết kể lể, trong lúc kể còn chỉ chỉ trỏ trỏ về phía Hứa Nam Nam.Không cần nghe cũng biết rằng đây là đang đem toàn bộ sự tình đổ hết lên người Hứa Nam Nam.Hứa Nam Nam trợn tròn mắt, cô cầm cuốc lên bắt đầu làm việc.Tốt xấu gì thì cũng là ký ức của nguyên chủ, thân thể cũng được rèn luyện lâu dài rồi, tuy rằng công việc này rất mệt mỏi, nhưng cô vẫn có thể vượt qua được.Thừa dịp đi làm việc thế này, ở trong đầu Hứa Nam Nam lại điều khiển cửa hàng Taobao nhỏ của mình.
Nhìn thấy số dư chỉ còn hơn chín trăm đồng, trong lòng cũng bắt đầu cảm thấy có chút nguy cơ rồi.Hôm qua vui mừng quá mức rồi nên cũng không nghĩ gì nhiều.
Buổi sáng hôm nay sau khi xảy ra sự tình như vậy, cô cũng bắt đầu suy xét về con đường sau này, tất nhiên là sẽ ỷ lại vào cửa hàng Taobao nhiều hơn.Trước đây cô suy xét về khả năng tồi tệ nhất có thể xảy ra với cửa hàng Taobao, đó chính là cửa hàng đột nhiên biến mất.Nhưng bây giờ cô cần phải đối diện với tình huống thực tế hơn, cửa hàng Taobao có thể biến mất hay không thì cô cũng không tài nào biết được.Nhưng vấn đề sắp phải đối mặt đây chính là bên trong cửa hàng không còn tiền.Hứa Nam Nam hận không thể tự kết liễu đời mình.
Ban đầu khi mở cửa hàng Taobao, cô có thói quen tiết kiệm tiền hoặc là mua cổ phiếu, bỏ vào bên trong Alipay(*) một ít tiền.Mà trước khi xuyên không, thời điểm đó là vào ngày song thập nhất(**), ngay lúc này cô mua sắm một phen thật lớn, cho nên chỉ còn dư lại một ngàn đồng tiền.[Chú thích: (*) Alipay: là ví điện tử được sáng lập