Hứa Nặc nhanh chóng mặc xong quần áo, dẫm lên ghế nhỏ rồi xuống giường tìm Tống Úc Hòa để đánh răng rửa mắt.
Lúc này Tống Úc Hòa đang ở trong phòng bếp chuẩn bị cơm sáng, trời đang lạnh trẻ con lại ngủ nhiều, bà không định đánh thức chúng sớm như vậy, lúc này nhìn thấy Hứa Nặc đã tự rời giường thì vô cùng kinh ngạc: “Nặc Nặc sớm như vậy đã dậy, vì sao không ngủ thêm chút nữa?” Hứa Nặc ngẩng cổ mình để Tống Úc Hòa nhìn, cáo trạng anh trai: “Anh trai, đánh.”Cổ cô rất đau rất đau, thiếu chút nữa đã bị một cái tát của anh trai đánh chết.Tống Úc Hòa nghe xong chạy nhanh lại xem, quả nhiên nhìn thấy cổ cháu gái có vết đỏ.
Bà duỗi tay sờ, không sưng, trong lòng buông lỏng xuống chút: “Cháu và anh trai đánh nhau?”“Không!” Hứa Nặc lắc đầu: “Ngủ, đánh.”Sợ bản thân biểu đạt không rõ ràng, cô còn khoa chân múa tay, học lúc anh trai xoay người nhưng cẳng chân không có lực, trực tiếp “ầm” bị quăng ngã trên mặt đất. Hứa Nặc: “...”A.Giết cô đi, sắp tức chết rồi. Đến! Khi! Nào! Mới! Có! Thể! Trưởng! Thành!Đã quen tay dài chân dài làm gì cũng tiện lợi, đột nhiên biến thành một đứa trẻ thật sự không quen.
Nói chuyện không trôi chảy mà biểu đạt cũng không rõ ràng lắm, đi đường phải đỡ tường mà còn thường xuyên té ngã, thật sự là quá thảm. Tống Úc Hòa nén cười kéo cô đứng dậy, lại đánh răng rửa mặt cho cô.
Bây giờ trẻ con có bàn chải đánh răng đã là không tồi.
Tuy hai người Hứa Thừa và Hứa Nặc có bàn chải đánh răng nhỏ thuộc về riêng mình, nhưng kem đánh răng là dùng chung cùng người lớn trong nhà, Hứa Nặc cảm thấy có thể cha cô cho rằng kem đánh răng không quan trọng bằng bàn chải đánh răng.
Nhưng Hứa Nặc cũng không chê, bản thân cầm bàn chải đánh hàm răng nhỏ, lại ngửa đầu để Tống Úc Hòa rửa sạch mặt cho cô.
Tay Tống Úc Hòa đã quen làm việc nhà nông, Hứa Nặc cảm thấy mặt của mình bị chà có chút đau, nhưng mà có thể chịu đựng.Chờ rửa xong mặt, Tống Úc Hòa thoa kem lên mặt và tay Hứa Nặc, sau đó bà đứng lên tiếp tục nấu cơm.
Hứa Nặc cũng không chạy lung tung, ở trong phòng bếp ngồi bên cạnh chậu than.Cô còn lâu mới ra ngoài để anh trai đánh đâu.***Giống như bị Hứa Thừa làm tỉnh Hàn Ngang cũng có chút choáng váng, cậu nhìn bản thân bị Hứa Thừa đánh đến đỏ cả tay thì mếu máo, chỉ thiếu chút là khóc không ra tiếng.
Tuy rằng trẻ con hay quên không dễ dàng nhớ, nhưng Hàn Ngang cũng biết trước kia Hứa Thừa không có sức lực lớn như vậy, rốt cuộc trẻ con chơi cùng nhau có chỗ nào chưa từng va chạm, trước kia cậu cũng bị Hứa Thừa đánh nhưng không có nghiêm trọng như hiện tại. Cậu nhìn tay của mình, lại nhìn Hứa Thừa đang ngáy ngủ, cũng bò dậy, tay ngắn chân ngắn mặc quần áo