Nếu không phải năm đó mẹ mình và mẹ Từ Sương có ân tình, thì hôn sự này đã không rơi xuống đầu mình rồi.Nếu là Vương Anh, e rằng dù là người nhà mình hay là người nhà họ Từ, cũng không dễ dàng qua ải trót lọt như vậy.Vương Anh thích thú nhìn Vương Linh Linh thay đổi sắc mặt, chậm rãi ngáp một cái.
Mặt trời chiếu rọi ấm áp, cô không có tâm trạng lo lắng những chuyện linh tinh này, chỉ muốn ngủ.Vương Linh Linh vắt hết óc suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng nghĩ ra một ý tưởng không hay chút nào.Nếu đôi bên đã khó nói, vậy mình sẽ bảo Vương Anh và Từ Sương tự do yêu đương! Chỉ cần chọn thời điểm thích hợp, cho người thấy hai người bọn họ ở cùng nhau, không phải là thành công rồi sao?Vương Anh là một đứa không cha mẹ, nếu nó mất đi thanh danh, ngoại trừ gả cho Từ Sương, thì làm gì còn cách nào khác đâu?Từ Sương càng không cần phải nói, anh làm việc trong tiệm cơm quốc doanh, nếu tác phong có vấn đề, chắc chắn sẽ mất việc.Như vậy, Vương Anh và Từ Sương sẽ không còn mặt mũi nào nữa.
Vương Anh là con điếm có ý đồ xấu muốn cướp chồng chị gái, Từ Sương là Trần Thế Mỹ* đứng núi này trông núi nọ.
Nói không chừng mình còn có thể lấy nhược điểm này để yêu cầu hai người họ giúp đỡ.*陈世美: Trần Thế Mỹ - Trần Thế Mỹ là nhân vật nổi tiếng trong vở kinh kịch dân gian “Tần Hương Liên”.
Trong vở kịch, Trần Thế Mỹ là người chồng bội bạc, vong ơn bội nghĩa đã phụ bạc người vợ tào khang của mình để kết duyên với công chúa, hưởng vinh hoa phú quý.
Kỳ án Trần Thế Mỹ trong kinh kịch Trung Hoa vẫn luôn có sức sống mãnh liệt trong lòng công chúng nước nàyĐặc biệt là Từ Sương, dù sao mấy năm nay anh cũng làm đầu bếp, chắc chắn phải có tiền trong tay.
Vì anh hủy hôn trước, nên phải ngoan ngoãn đưa tiền cho mình.
Mình cầm tiền gả vào nhà họ Triệu, còn có thể