Editor: HannahĐỗ Quảng Nguyên vô ý thức phản bác: "Đánh rắm!""Nói ai đánh rắm vậy?" Bác gái Vạn vén tay áo lên, "Bình thường không chấp nhặt với cậu, tưởng tôi sợ cậu?" Đi lên liền tát vào mặt Đỗ Quảng Nguyên.Đỗ Quảng Nguyên vô ý thức ngăn cản."Còn dám đánh trả? Hôm nay không giáo huấn cậu không được." Bác gái Vạn chân dài tay dài, đưa tay tát luôn một bàn tay.Đỗ Quảng Nguyên ngu luôn.Lâm Hương Lan lập tức đỏ mắt, "Dám đánh chồng tôi?""Dừng tay!" Thôn trưởng kịp thời phản ứng, vội vàng hô, "Mau kéo bọn họ ra!"Một nhà bác gái Vạn đối với việc Lâm Hương Lan giới thiệu cho Đỗ Xuân Phân một người chồng "Trần Thế Mỹ" rất phê bình kín đáo.
Vì thấy bà ta đối xử tốt với hai con của Xuân Phân không tồi, bác gái Vạn ngẫu nhiên cùng Lâm Hương Lan cãi nhau cũng giữ mặt mũi cho bà ta.Không nghĩ tới bà ta thất đức như vậy.Con dâu bác gái Vạn can ngăn, thuận tay tát cho Lâm Hương Lan một cái.Lâm Hương Lan liền muốn phản kích, con dâu nhấc chân đạp một chân, đạp bà ta lảo đảo lùi về sau, thuận thế lôi kéo mẹ chồng, "Mẹ, đừng đánh."Bác gái Vạn không chịu thiệt, Đỗ Quảng Nguyên cùng Lâm Hương Lan mặt đỏ bừng, trên thân còn có mấy dấu giày, cũng không biết ai hạ chân.
Bác gái Vạn rất hài lòng, "Thôn trưởng, trên thư Xuân Phân còn nói cái gì?" Hai tay chống nạnh, tư thế chuẩn bị tái chiến."Không có gì." Đỗ Quảng Nguyên nói ra, thấy bác gái Vạn xắn tay áo, bị dọa đến lui lại.Thôn trưởng: "Còn nói không cần tìm cô ấy.""Không tìm cô ấy?" Bác gái Vạn lo lắng, "Một người phụ nữ mang theo hai con, không có người nhà mẹ đẻ ở bên người, bị ủy khuất thì phải xử lý làm sao?"Thôn trưởng ngẫm lại chuyện mà Đỗ Xuân Phân làm, thật sự phục, "Xuân Phân không ngốc, khi có việc khẳng định sẽ tìm chúng ta."Bác gái Vạn bỗng nhiên tỉnh ngộ: "Đúng! Còn trai thứ hai nhà ông làm ở tiệm cơm —— ""Thôn trưởng có phải là đã sớm biết?" Lâm Hương Lan hỏi.Trong lòng thôn trưởng run lên, trả đũa: "Xuân Phân cũng không phải không biết Đức hạnh chú thím hai người.
Nói cho tôi hoặc con thứ hai nhà tôi, để cho các người tìm tôi để bắt nạt à?""Đúng rồi." Bác gái Vạn nói, " Xuân Phân muốn nói cho thôn trưởng, cần gì phải viết thư cho cô.
Không có đầu óc! Thôn trưởng, trên thư Xuân Phân nói cô ấy ở trên xe lửa, lúc này nên tới rồi đúng không.""Chỉ cần không phải đi Giang Nam cùng Tây Bắc, thì cũng không khác lắm."Đỗ Xuân Phân đang rất tốt, cô cũng ngủ được.Tạm thời không cần đến xe, Thiệu Diệu Tông muốn để cho cô ngủ thêm một lát.Anh cùng liên trưởng đưa đồ vật vào bên trong nhà, bốn đứa bé không muốn vào nhà, trông mong nhìn chằm chằm mẹ chúng, anh chỉ có thể đánh thức Đỗ Xuân Phân.Đỗ Xuân Phân vỗ vỗ mặt, thanh tỉnh một chút, nhìn thấy từng dãy nhà ngói gạch xanh, ngay ngắn trật tự, đều là mới xây, trên đường cũng không có cỏ dại cùng phân và nước tiểu, chỉ có mùi thơm của bùn đất, "Chỗ này