Nhóm dịch: Thất Liên Hoa[Đinh——Người livestream đã nỗ lực và siêng năng trên bục giảng ba tấc, lấy thân làm gương, thay đổi số phận của ba học sinh, thưởng 1 ký thịt ba chỉ.]Tô Diệp thoải mái duỗi người ra, toàn thân sung sướng.Lao động...!thơm thật, cuối cùng có thịt ăn rồi.Bên ngoài lớp học, Cao An Na và giáo viên của cô ta nhìn chiếc “radio” trên bục giảng, rơi vào im lặng hồi lâu không nói.Thầy Hà nói: “Nhìn thấy chưa? Có bao nhiêu giáo viên có thể lắp ráp radio bằng tay không? Đồng chí Cao cô hãy tự hỏi bản thân, cô làm được không? Giáo viên cô làm được không?”“Cô giáo Tô Diệp này thì khác, cô ấy có năng lực khiến chúng tôi cam tâm tình nguyện phá lệ tuyển cô ấy.”Nữ giáo viên của Học Viện Thủy lợi Điện lực bị lời nói của thầy Hà đâm vào, mặt bỏng rát, hơi thở không lên không xuống như tắc lại trong lồng ngực.Cô ấy nói: “Trường chúng tôi cũng có giáo viên biết lắp radio.
Nếu chỉ tháo một chiếc radio rồi lắp các linh kiện lại với nhau, không có gì xuất sắc.
Chân chính suy nghĩ hiểu thấu nguyên lý mới là có năng lực.”Đúng vậy, theo cô ấy thấy Tô Diệp sử dụng chỉ là một mánh khóe để đánh lừa mọi người.
Nói không chừng Tô Diệp mua một chiếc radio với giá cao tháo ra mang đến trường vì giữ thể diện mà làm quá sức mình.Nhưng lời nói của cô ấy nhanh chóng bị một làn sóng tiếng hoan hô kinh ngạc nhiệt tình hơn trong lớp học che mất.Chiếc radio Tô Diệp chế tạo không chỉ thu được tín hiệu, còn thu được tín hiệu của Đài bến cảng, khi âm thanh lả lướt từ bên kia eo biển từ trong đài vang ra, bầu không khí trong lớp nhất thời được đẩy lên cao nhất.
Các học sinh vỗ tay nhiệt liệt, hận không thể vỗ nát tay mình.Tô Diệp nghĩ rằng mình tốt xấu gì phải xứng đáng với phần thưởng một ký thịt lợn, giả vờ xong thì cúp đuôi, có đầu có đích mới là giáo viên tốt.Tô