Về đến nhà nhân lúc trong nhà không có ai, có lẽ Từ An vẫn đang ở trên núi, cô nhanh chóng lấy đồ ra.
Lấy một thùng dầu lạc trong không gian ra trước, mở nắp ra đổ vào trong bình dầu, đổ đầy xong thì đặt vào trong không gian.
Lại cầm 20 quả trứng gà, 50 quả trứng vịt, hai con gà, một con ngan, mấy cân thịt heo.
5 cân gạo, 5 cân mì trắng, 5 cân bột ngô, lại cầm ít đường và quả táo ra.
Cầm một hộp bánh bích quy, xé túi đóng gói đi đặt vào trong hộp, lại lấy ít bông, hai cái chăn bông, mấy đôi tất vải.
Từ An sẽ không để ý mua cái gì, đến lúc đó sẽ lấy từ trong không gian ra ngoài.
Đồ lấy từ trong không gian ra để hết trên giá trong phòng bếp sẽ không hấp dẫn sự chú ý.
Cái giá này là cô bảo thợ mộc trong thôn làm cho mình, từng tầng từng tầng, có thể để rất nhiều đồ.
Gạo và bột mì để trong phòng cô, phòng của cô và Từ An đều có một cái giá to, đặt mấy thứ như lương thực đồ ăn.
Bởi vì nơi này quá nhỏ, mỗi góc đều phải tận dụng.
Trên giá trong phòng Từ An đặt bốn túi rau dại to, hai túi nấm.
Sắp xếp mấy thứ này xong, lấy thịt heo dùng muối ướp cho vào một cái bình, hai con gà và một con ngan cũng xoa muối đặt vào.
Hiện giờ thời tiết còn chưa quá lạnh, bôi thêm chút muối để ở đây hẳn là không hỏng.
Để 50 quả trứng vịt ngâm vào, Từ Ninh thấy bình còn chưa đầy thì cầm thêm mấy quả ra ngâm cho đầy bình.
Chuẩn bị mọi thứ xong, thấy đã sắp 12 giờ nghĩ Từ An cũng sắp trở về, cô chuẩn bị bắt đầu nấu cơm.
Cô lấy một con vịt trong không gian ra, chặt một nửa.
Định làm canh thịt vịt, chặt vịt xong thì mang đi rửa, đặt trong nồi hầm, lại đi lấy ít nấm hái trên núi ra cho vào trong nồi, bên cạnh thì rán bánh bột ngô.
Từ Ninh cho củi vào thêm, cô ngồi bên cạnh cửa tách hạt dẻ, hạt dẻ này là mấy ngày hôm trước tìm được trên một ngọn núi.
Từ An cõng sọt đi vào, cúc áo của áo bông cũng cởi ra, trên đầu đầy mồ hôi.
Từ Ninh nhanh chóng nhận lấy sọt trên lưng cậu bé, bảo cậu bé cài cúc áo vào, Từ An hưng phấn nói với cô.
“Chị, hôm nay em ở trên núi nghe mấy thím bảo ngày mai sẽ đi nộp thuế nông nghiệp, nộp thuế lương thực, có thể chia lương thực.
Chị, chị nói xem chúng ta có thể được chia bao nhiêu lương thực?”Từ Ninh nhìn dáng