Từ Ninh vừa nghĩ vừa đi xuống núi, đi đến chân núi vẫn không nghĩ ra, trong sách có tình tiết lúc cô ta xuống thôn Du Thụ hay không.Thôi, không nghĩ ra thì không nghĩ ra, sau này vẫn nên cách xa một chút, tốt nhất gặp mặt cứ cách xa thì hơn.Cô đi về nhà lấy gà ra giết trước, định buổi tối hầm canh gà rừng uống.Gà rừng có vẻ già, phải ninh lâu một chút, sớm cho vào trong nồi ninh hầm.Từ An nhóm lửa, Từ Mạc ngồi bên cạnh cậu bé, hai người ngửi mùi thơm trong nồi mà nuốt nước bọt.Từ Ninh lấy hạt dẻ đã bóc vỏ cho vào, lại thêm ít nấm, đun nhỏ lửa chậm rãi hầm.Cô còn rán ít bánh bột ngô, khi sắp lấy ra thì cắt ít khoai tây bỏ vào.Hai đứa bé tham ăn đứng dậy nhìn vào trong nồi, Từ Ninh múc cho hai người mỗi người một bát, để bọn họ ăn trước.Cô lượn lờ gần chuồng bò, nhìn người làm giường đất đã rời đi, gần đó cũng không có ai.Về đến nhà cầm một bình sứ ra, đổ vào bên trong hơn nửa bình, đủ cho năm người ăn.Cô cho bình sứ vào trong sọt nhỏ của Từ An, cõng đến chuồng bò, đi tới cửa thì gọi ông Thất.Đợi ông Thất đi ra, cô nói:“Ông Thất, hôm nay cháu lên núi nhặt ít đồ tóm được một con gà rừng, cháu bắt nó hầm, cái này cho mọi người nếm thử.”Sau khi nói xong cô đưa bình sứ cho ông Thất, ông Thất nhận lấy bình nói: “Đứa bé ngoan, trở về sớm một chút, lát nữa để cha mẹ cháu mang bình về.”Sau bữa cơm tối Từ Ninh tiếp tục đan áo, Từ An dẫn theo Từ Mạc sắp xếp lại thông ba lá cô hái trên núi hôm nay.Từ An hỏi: “Chị, khi nào chúng ta gửi qua cho anh cả ạ?”Từ Ninh nói:“Đợi hai ngày nữa đi! Chị định đan áo len xong, trong nhà còn nhiều thịt heo như vậy, lại làm ít thịt khô cùng gửi qua cho anh cả, hai ngày này chị không lên núi ở nhà đan áo.”Từ An nói:“Chị, ngày mai em lên núi, chị ở nhà trông Tiểu Mạc.
Hiện giờ còn nhặt được ít đồ trên núi, em lại đi mấy lần.
Chị, chị yên tâm đi, em không đi vào sâu, chỉ nhặt ở bên ngoài.”Từ Ninh nghĩ một lát, hiện giờ trong thôn mỗi ngày đều có không ít người lên núi đốn củi, cũng khôn