“Ô? Thím ơi, hóa ra là như vậy sao! Vậy thì tại sao cháu lại thấy Đại Nha nhà thím lại thường xuyên hẹn hò với chàng trai của xã bên vậy.”“Cô nói nhảm nhí gì vậy? Đại Nha nhà tôi đã có hôn ước rồi, cô đừng có hủy hoại thanh danh của con bé.
Cô đừng tưởng rằng ai cũng giống như mình, không biết xấu hổ!” Góa phụ Mã coi trọng đứa con cả của mình nhất.
Đại Nha rất xinh đẹp, vì thế từ lâu đã có hôn ước với con trai của xã kế bên, cho nên góa phụ Mã rất đắc ý và ra vẻ với người trong xã.Nhưng Sở Y Nhất thật sự không có vu oan cho Đại Nha, cô Đại Nha này thường xuyên hẹn hò với một chàng trai ở bên đó.
Sở Y Nhất chưa từng thấy chàng trai đó nên mới thắc mắc không biết có phải người xã bên cạnh hay không.
Sau này khi nghe ngóng từ mẹ cả Tôn, cô mới biết trong xã quả thật không có người này, vậy thì người đó chắc chắn là ở xã khác.Ngoài ra, cô còn nghe nói chồng sắp cưới của Đại Nha vừa lùn vừa xấu, không cao bằng Đại Nha.
Cũng bởi vì bố anh ta là bí thư xã, điều kiện gia đình tốt hơn một chút, bằng không thật sự có khả năng sẽ không thể nào lấy Đại Nha.“Sao vậy thím Mã.
Không phải vừa nãy thím còn bảo bị người khác đàm tiếu là bởi vì phẩm hạnh của bản thân không đoan chính hay sao, thế tại sao giờ lại bảo cháu ăn nói linh tinh.
Thím thật là đối chuyện không đối người!” Quả là tiêu chuẩn kép, bản thân cũng là người có con gái, thế mà miệng lưỡi sao độc ác thế kia!“Cô, cô là đang muốn trả thù, cho nên không đáng tin!” Góa phụ Mã thật sự cảm thấy trong lòng có chút choáng váng, không phải bà ấy không phát hiện ra chuyện Đại Nha thỉnh thoảng mất tích, mà là giờ phút này bà ấy thật sự không thể thừa nhận.“Thím Mã, nếu nói về chuyện trả thù, vậy chẳng phải thím cũng đã làm rồi đấy sao.
Vì lần trước Cố Hướng Đông đã cứu cháu mà không cứu Nhị Nha, con gái của thím, cho nên thím không vừa mắt cháu.
Thím âm thầm phá hủy thanh danh của cháu, còn nói gì mà cháu gian gian díu díu với Lục Ái Quốc? Con mắt nào của thím nhìn thấy điều đó vậy, cháu gian díu như thế nào phiền thím nói rõ ràng một chút!”“Cô thật không biết xấu hổ, còn cần người khác phải nói rõ chuyện này cho cô nghe sao!”“Thím cứ một câu không biết xấu hổ, hai câu không biết xấu hổ, rốt cuộc thím có chứng cứ gì! Thím cũng là người làm mẹ, ai mà không phải do mẹ sinh ra và được bố nuôi dưỡng, chỉ có thanh danh của con gái thím quan trọng, còn thanh danh của cháu không quan trọng à?” Sở Y Nhất chất vấn góa phụ Mã.
Góa phụ