Nhìn vào ánh mắt kiên định của Sở Y Nhất, Cố Hướng Đông cũng không tiếp tục nài nỉ, cô mang theo đồ đạc đi thanh toán, rồi đưa Tiểu Bảo đi những nơi khác để dạo chơi, chủ yếu là vì Tiểu Bảo muốn đi.“Tiểu Bảo, mẹ đã mua xong đồ của mẹ rồi, chúng ta đi thôi.” Sở Y Nhất tay xách nách mang rất nhiều đồ, cô tìm Cố Hướng Đông và Tiểu Bảo.“Vâng mẹ, vậy chúng ta đi thôi.” Tiểu Bảo cũng ngoan ngoãn không làm ầm ĩ yêu cầu cái gì, Sở Y Nhất đoán chừng là cậu bé không có hứng thú.
Bằng không với tính cách của ông cụ non này, sao lại không quan tâm nhiều như vậy được chứ.Chiếc xe đạp mà Cố Hướng Đông chạy được chất đầy đồ, anh chở Sở Y Nhất và Tiểu Bảo về.Chợt nghĩ đến lần trước Trần Chiêu Đệ nói muốn ăn sủi cảo, đương nhiên không phải chỉ vì mỗi Trần Chiêu Đệ, chủ yếu là vì những người khác trong gia đình họ Cố cũng đối xử tối với Sở Y Nhất.
Bây giờ cô có đủ năng lực làm chuyện này, một bữa sủi cảo thôi mà, cũng tốn không nhiều tiền lắm.
Cô dự định sẽ đi mua một ít thịt ba chỉ, dạo này mọi người đều thiếu chất béo, mua thịt quá mỏng chắc chắn không được.“Anh Hướng Đông, anh đến chỗ xã cung ứng và tiếp thị thì dừng lại một chút, em đi mua ít đồ.” Sở Y Nhất ngồi trên ghế sau xe đạp, hơi vươn đầu nói với Cố Hướng Đông.“Ừ, anh hiểu rồi.” Cố Hướng Đông đồng ý, vẫn giữ tốc độ và đạp xe về phía trước.“Em muốn mua cái gì? Anh có phiếu.” Cố Hướng Đông đến cổng xã cung ứng và tiếp thị, móc phiếu và tiền từ trong túi ra, đưa cho Sở Y Nhất.Sở Y Nhất vươn đầu nhìn, bên trong có khá nhiều người.
Cô vươn tay cầm lấy vé và tiền từ trong tay Cố Hướng Đông, sau đó nói với hai người bọn họ, “Bên trong có khá nhiều người, anh với Tiểu Bảo không nên vào trong, em mua đồ xong sẽ nhanh chóng ra ngoài.”“Em có thể tự làm điều đó được không?”“Được, không có vấn đề gì, bọn anh sẽ ở ngoài đợi em.”“Ừ, được.”“Mẹ, mẹ mau quay lại sớm nhé.
Con với bố ở đây đợi mẹ.” Tiểu Bảo hét lên.“Ừ.” Sở Y Nhất đồng ý rồi xoay người chen chúc vào đám đông.Sở Y Nhất vừa vào bên trong xã cung ứng và tiếp thị thì phát hiện quầy bán thịt không có nhiều người, cũng không bán chạy bằng những quầy hàng bên cạnh, có thể lúc này rất ít người ăn thịt.“Cô gái, mua thịt không? Muốn miếng nào?” Người bán thịt béo ú chủ động chào hỏi Sở Y Nhất.“Này anh, cho tôi hai cân thịt ba chỉ.” Sở Y Nhất liếc nhìn miếng thịt trên thớt, cô chỉ vào một miếng thịt ba