Cố Kiến Nghiệp lập tức lo lắng, Miêu Thúy Hoa và Cố Nhã Cầm đang giặt đồ ở bên ngoài nghe thấy tiếng kêu của Cố Kiến Nghiệp liền chạy vào, nhìn thấy con gái khác thường trong vòng tay ông, vội vàng giục ông đưa An An đến bệnh viện.
So với vợ chồng họ thì Miêu Thúy Hoa bình tĩnh hơn chút, trở về phòng lấy mấy đồng tiền, lập tức chuẩn bị đến bệnh viện lớn trong huyện.
"A.
.
a! "Ngay khi Cố Kiến Nghiệp cảm thấy bác sĩ này không đáng tin, muốn đưa con gái đến bệnh viện huyện để kiểm tra kỹ lưỡng, thì An An bỗng tỉnh dậy.
Cô không ý thức được tình huống lúc này của mình, chỉ cảm thấy đầu đau nhói, đau lên từng cơn.
Từ khi trùng sinh đến nay còn chưa từng chịu đau nào, được sủng ái đến mức làm cô chép chép miệng.
"A a! "Cô nép mình vào trong ngực cha, bên cạnh còn có ánh mắt quan tâm của mẹ và bà, khiến An An vốn đang bình thường không khỏi muốn khóc, mắt mũi đỏ hoe, ậm ừ nhưng không khóc thành tiếng.
Miêu Thúy Hoa thấy cháu gái như thể bị hành hạ, bà xót xa vô cùng, liên tục gọi cục cưng bảo bối, ước gì có thể chịu đựng thay cháu gái.
"Mẹ, hay là đưa An An lên thành phố đi, nhìn An An không giống như bị say nắng đâu.
" Cố Kiến Nghiệp nhìn thấy vẻ mặt khó chịu của con gái, không thể yên tâm được.
"Đều tại em, do em không chăm sóc tốt cho An An, vừa rồi anh nói con không có việc gì, sao chỉ chốc lát đã thành như thế này rồi?" Hai đứa con trai trước đều rất khoẻ mạnh, cho dù có bị ốm đau gì, Cố Nhã Cầm cũng sẽ không lo lắng như vậy.
Nhưng An An quá nhỏ bé mỏng manh, bà sợ dùng một chút lực cũng làm cô đau, giờ nhìn thấy cô như vậy, chẳng khác gì móc ruột bà ư?Đầu bác sĩ bên cạnh xám xịt, chỉ là bị say nắng mà thôi, cần gì phải ra vẻ sinh ly tử biệt như vậy?Hơn nữa, con gái ở quê cũng không hiếm.
Tới bây giờ hắn còn chưa thấy ai đối xử tốt với con gái như vậy.
"Oa! "Cuối cùng Cố An An cũng không nhịn được gào khóc, trong đầu hiện lên những hình ảnh trước đây và hiện tại, nhìn thấy gia đình lo lắng như ngồi trên đống lửa, cô quyết