----Ở phía sau cô, Giang Thu Dương lái xe sang một hướng khác.
Cho đến lúc này, ánh mắt Tô Yến Thành mới nhìn xuyên qua gương chiếu hậu, nhìn rõ bóng lưng Thẩm Uyển, cho đến khi bóng dáng cô đi qua góc đường, cuối cùng hoàn toàn biến mất....Bây giờ là khoảng ba giờ rưỡi chiều, sau khi Thẩm Uyển trở lại quân khu, cô về ký túc xá trước.Lúc này, mọi người trong đoàn văn công đang luyện tập trong phòng tập, Thẩm Uyển đi đến trước bàn của mình ngồi xuống, cầm gương lên cẩn thận kiểm tra chỗ trán vừa bị va.Sau khi chắc chắn nó chỉ hơi đỏ, không sưng lên, cô mới hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm.
Cô lấy thuốc mỡ bác sĩ kê cho mình ra, bôi một lớp mỏng lên đó.Cô sẽ lên sân khấu chưa đầy một tuần nữa, gương mặt của cô không thể bị thương bất cứ chỗ nào.Nhân lúc còn sớm, Thẩm Uyển lấy quần áo tập của mình ra, chuẩn bị đến phòng tập để tập luyện với mọi người.Ký túc xá của nữ quân nhân cách phòng tập của đoàn văn công không xa, Thẩm Uyển vừa xuống dưới lầu là có thể nghe thấy tiếng nhạc truyền ra từ phòng tập lớn trên tầng hai.Sau khi cô thay xong quần áo tập và xuất hiện bên ngoài phòng tập, mọi người trong phòng cũng tập gần xong một lần.
Cô không làm phiền họ, một mình đi đến góc phòng bắt đầu giãn cơ và khởi động.Mọi người tập xong, Thẩm Uyển cũng khởi động xong, cô Lý đã để ý đến cô, đi tới bên cạnh cô hỏi:"Thẩm Uyển đã bình phục chưa?""Khỏe rồi ạ, cô, em có thể tập cùng mọi người."Thẩm Uyển nói xong, giơ tay cào hai lần buộc lại mái tóc xõa ở sau đầu.Cô Lý cười gật đầu, ý bảo cô tham gia buổi diễn tập, đồng thời vỗ tay ra hiệu cho những người khác, để mọi người chuẩn bị cho lần diễn tập tiếp theo, sau đó ấn nút phát của máy nhạc.Vở kịch múa quy mô lớn tổ chức vào trung thu lấy màu đỏ làm chủ đạo, chủ đề về cách mạng.
Kể về một thiếu nữ mười tám tuổi, cha và anh trai đều đã hy sinh.Cô quyết định gia