Tới tới lui lui, Lục Hướng Noãn thử nghiệm rất nhiều lần, khi cô thử cho đồ vào trong không gian, phát hiện cũng có thể.
Hơn nữa Lục Hướng Noãn cho cốc nước ấm vào, đợi hai tiếng qua đi lại đi xem, phát hiện vẫn còn nóng như khi cô bỏ vào, thời gian trong không gian là yên lặng.
Cuối cùng cô cũng tiếp nhận sự thật này.
Nói cách khác, cô thật sự có không gian trong truyền thuyết mà người khác tha thiết mơ ước, chuyện này đúng là làm điên đảo nhận thức đối với khoa học suốt hai ba mươi năm của cô.
Nhưng cho dù như vậy, Lục Hướng Noãn vẫn không định nói chuyện không gian cho bất cứ người nào.
Bởi vì cô sợ bị kéo ra ngoài làm nghiên cứu, còn là loại mổ bụng.
Hơn nữa lòng người khó dò, không biết giây tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì.
Trải qua tình yêu, tình thân, hữu nghị phản bội, Lục Hướng Noãn không biết còn có thể tin tưởng nữa không.
Cho nên bất cứ lúc nào, chỉ có mình mới không phản bội mình.
Nhưng hiện giờ cô không biết mình có được không gian thì nên làm gì, cảm thấy giống như là vật trang trí, đối với cô mà nói là kho hàng có thể chứa đồ mà thôi.
Bởi vì nhân sinh của cô rất đơn giản, thời còn nhỏ bị người nhà ngược đãi, quần áo là người khác tặng, ăn là cơm thừa canh cặn, có đôi khi đói quá cô sẽ đến thùng rác lục cơm người khác ném đi ăn.
Tóm lại đối với Lục Hướng Noãn còn nhỏ mà nói, còn sống là được.
Đợi trưởng thành một chút cô muốn thoát khỏi gia đình kia, đối với người không có thứ gì như cô, chỉ có thể thông qua tri thức thay đổi vận mệnh.
Đã từng chịu bao nhiêu khổ Lục Hướng Noãn không nhớ rõ, chỉ cần có thể kiếm tiền, cô sẽ không từ bỏ, còn dựa vào tinh thần tiểu cường đánh không chết.
Cô cũng liều mạng học tập, cuối cùng dựa vào thành tích 680 điểm thi đại học, thi đỗ đại học y khoa tốt nhất Hoa Quốc.
Cho dù thi đỗ đại học, Lục Hướng Noãn cũng không để mình thả lỏng, tiếp tục học tập, làm thêm.
Cuối cùng dựa vào biểu hiện xuất sắc khi thực tập, được ở lại bệnh viện nhân dân số 1 Nam Thị.
Cho nên đối với rất nhiều thứ cô giống như một tờ giấy trắng, ngoại trừ đọc sách chính là làm việc, không có chút hứng thú khác.
Ngay khi Lục Hướng Noãn đang suy nghĩ di động vang lên, mở ra nhìn là Hứa Nhạc nhắn tin tới.
“Anh tới rồi, có việc gì thì gửi tin nhắn cho