“Phi, đôi cẩu nam nữ ghê tởm này, em đối xử tốt với trà xanh Vương Thuần Nhiên như vậy, xoay người lại thông đồng với người đàn ông của em.
”“Người đàn ông của em cũng không phải loại tốt đẹp gì.
” Hiện giờ anh ta đã biết học muội bảo anh ta mang thuốc anh ta mới nghiên cứu gần đây tới làm gì.
Không phải thích ngoại tình sao, trực tiếp phế thứ ở trong đũng qu@n đi, nhưng mà Hứa Nhạc cảm thấy làm vậy vẫn tiện nghi cho đôi cẩu nam nữ kia.
“Lục Hướng Noãn, lần này em phải tỉnh táo một chút, nếu em lại ngu ngốc, đừng nói Hứa Nhạc anh quen em.
” Sợ cô mềm lòng, dù sao hai người đã hẹn hò với nhau 5 năm, Hứa Nhạc vẫn không nhịn được nhắc nhở.
Thực ra anh ta đau lòng cô nhiều năm, hai người quen từ thời cấp 3, một đường tiến về trước, cô đi như thế nào anh ta còn thấy rõ.
Cho nên Hứa Nhạc thật lòng hi vọng cô gái ngốc này có thể sống tốt một chút.
“Vương Thuần Nhiên mang thai.
”“Cái gì?”Nhìn dáng vẻ giật mình của anh ta, Lục Hướng Noãn trực tiếp nói Lâm Hạo định lập kế hoạch giết vợ lừa tiền.
Hứa Nhạc nghe xong phẫn nộ đập bàn, đứng dậy muốn đi tìm đôi cẩu nam nữ kia tính sổ.
Con mẹ nó, đây là bắt nạt đến trên đầu người ta mà, dám bắt nạt bạn của Hứa Nhạc này, không muốn sống nữa.
Hứa Nhạc làm ra động tĩnh quá lớn, trong lúc nhất thời toàn bộ quán cà phê đều nhìn chằm chằm hai người.
Lục Hướng Noãn áy náy nhìn bọn họ, sau đó chạy nhanh tới giữ chặt Hứa Nhạc, khuyên can mãi Hứa Nhạc mới bình tĩnh lại.
Chẳng qua trong ánh mắt nhìn về phía Lục Hướng Noãn tràn ngập ai kỳ bất hạnh, nộ kỳ bất tranh*.
*: Vì sự bất hạnh của ai đó mà cảm thấy buồn, vì ai đó không chịu đấu tranh mà tức giận.
“Không phải là em đau lòng tên đó đấy chứ, đã đến nước này còn muốn làm lành, coi như là chưa từng có chuyện gì xảy ra.
”Lục Hướng Noãn nghe lời nói mang theo gai của học trưởng, cũng không tức giận, anh ta chỉ muốn tốt cho mình mà thôi, sau đó nói ra toàn bộ kế hoạch của mình.
Hứa Nhạc nghe xong lông mày vẫn luôn nhíu chặt, lúc này mới giãn ra.
Học muội này của anh ta cuối cùng không còn ngu ngốc nữa, nhưng mà như thế cũng tốt, giết người xuyên tim, cả đời kẹp chặt đuôi không nâng lên nổi.
Phương diện đó đã phế đi, không tính là đàn ông, hơn nữa trà xanh kia cũng xong đời.
Nhưng mà không thể không nói chiêu