Về đến nhà ăn, Tiểu Phương liền ra đón∶ “Sĩ quan hậu cần, đồng chí Liễu ngày mai khi nào tới đi làm...!Ông làm sao vậy?”
Sĩ quan hậu cần uống miếng nước: “Đồng chí Liễu ngày mai sẽ không đến đây làm, cô ấy có việc khác rồi.”
“Không đến?!” Tiểu Phương trợn tròn mắt, thời buổi này còn có người không muốn tới nhà ăn làm việc?!
“Ông vì chuyện này mà tức giận?”
Sĩ quan hậu cần trừng mắt nhìn hắn một cái∶ “Tôi đến mức vì chuyện này mà tức giận?”
Nói thật ra, ngay lúc Liễu Tố Tố uyển chuyển cự, ông cũng khiếp sợ không thôi, hoàn toàn không thể hiểu, nhưng hắn không giận, chỉ là cảm thấy có chút đáng tiếc mà thôi.
Sau đó Liễu Tố Tố lập tức liền nói ∶ “Tuy rằng tôi không thể đến nhà ăn giúp ông, nhưng nếu có thời gian, về sau trong nhà có đồ ăn ngon, tôi sẽ bảo Tiểu Trình đưa qua cho ông thử xem.”
Lời này làm sĩ quan hậu cần thoải mái cực kỳ, lập tức cười đồng ý, Liễu Tố Tố muốn đem con cá trả lại, ông kiên quyết không chịu∶ “Tiểu Liễu cô nhận đi, nếu ăn không hết thì bảo Tiểu Cẩm đưa nửa con sang cho tôi là được.”
Nói xong còn chớp chớp mắt, đoàn trưởng Trương nhìn quả thực hận không thể nói ông ta một câu lão ngoan đồng, còn chiếm lợi của tiểu bối!
Liễu Tố Tố lập tức gật đầu∶ “Được!”
Dừng ở đây, tâm tình sĩ quan hậu cần vẫn rất tốt, hắn tức giận là bởi vì nghe thấy Lữ Linh Chi cùng mẹ chồng nói chuyện với nhau, ông ta trước nay không nghĩ tới bà Thái diễu võ dương oai như thế, hơn nữa bà ta nói như vậy, không chừng những người khác cũng đang kéo bè kéo cánh!
Để như vậy nhà ăn chắc chắn trở nên chướng khí mù mịt.
“Bảo mọi người làm xong công việc thì đều tới văn phòng tôi một chuyến, trước gọi bà Thái tới đây!”
Thấy sĩ quan hậu cần vô cùng nghiêm túc, Tiểu Phương không dám trì hoãn lập tức đi gọi người.
Bà Thái lúc này cái gì cũng không biết, chỉ cho rằng sĩ quan hậu cần kêu bà ta là có chuyện gì muốn sai bảo, vừa cười tủm tỉm đi vào đã bị mắng cho một trận choáng váng cả người.
Không chỉ bà ta, còn có mấy người đứng chờ bên ngoài cũng thế, ai không biết sĩ quan hậu cần là người có tính cách ôn hòa, đột nhiên lại phát giận, tuy rằng người bên trong là bà Thái nhưng trong lúc nhất thời những người khác cũng bắt đầu lo lắng, sợ lửa giận đốt lên người mình.
Thảo luận nửa ngày cũng không ra kết quả, cuối cùng chỉ có thể chạy tới cầu Tiểu Phương, hỏi hắn có biết chuyện gì xảy ra hay không.
Tiểu Phương tất nhiên sẽ không nói việc này là do Liễu Tố Tố không tới nhà ăn làm việc, rốt cuộc hắn cũng không nghĩ ra vì sao cô lại cự tuyệt, chỉ nói∶ “Muốn biết vì sao, vậy nghĩ kĩ lại xem mấy ngày này các người làm gì cùng bà Thái đi!”
Làm gì?
Mấy người tôi nhìn cô, cô nhìn tôi, đột nhiên cùng nhớ tới.
Bà Thái cho bọn họ kẹo!
Nói đến nói đi, hoá ra việc này có liên quan đến đồng chí Liễu kia à!
Mấy người họ lại hỏi Tiểu Phương∶ “Vậy đồng chí Liễu có tới đây làm không?”
Thật ra ngày đó bọn họ đã cảm thấy bà Thái chuyện bé xé ra to, quân khu có nhiều quân tẩu muốn đến nhà ăn làm như vậy, bằng gì mà Liễu Tố Tố có thể được nhận.
Chỉ là bọn họ cũng không nói ra, có món hời ai ngu mới không chiếm.
Tiểu Phương∶ “Các người cảm thấy cô ấy có đến không?”
Ý của hắn là nếu có đến hắn đã sớm nói ra rồi, nhưng những người khác lại hiểu sai, cho rằng hắn nói Liễu Tố Tố vì bị bà Thái trả thù mới đến không được.
Mọi người “A~” một tiếng, cục đá trong lòng rơi xuống đất, xem ra bọn họ có đường lui rồi.
Trong văn phòng, bà Thái không có tâm tình tốt như mấy người bên ngoài, còn đang suy nghĩ về chuyện kẹo, cả người bà ta ngây ngất, không nghĩ tới chỉ vì một chuyện nhỏ thế này mà sĩ quan hậu cần muốn đuổi bà ta ra khỏi nhà ăn!
Bà Thái kêu trời khóc đất, xin sĩ quan hậu cần cho bà ta thêm một cơ hội, nhưng sĩ quan hậu cần căn bản không để mình bị xoay vòng vòng, ngay cả những người ngày thường có quan hệ tốt với bà ta cũng hoàn toàn không có ai xin giúp, có thể thấy nhân duyên của bà Thái này tệ đến mức nào.
Việc bà Thái bị đuổi không biết sao lại truyền ra ngoài, vừa lúc Hàn Liệt muốn đến văn phòng Chung sư trưởng báo kết quả so đấu, nghe được phía trước có người nói về vợ mình liền bước nhanh hai bước∶ “Hai đồng chí, hai người vừa mới nói cái gì?”
Hai người nhìn thấy Hàn Liệt liền khiếp sợ, ở quân khu, phó đoàn trưởng Hàn có tiếng là "quỷ kiến sầu", không chỉ có năng lực mạng mẽ, còn rất nghiêm túc, nếu đắc tội với anh sẽ chẳng hái được trái ngọt.
Hiện tại bọn họ không chỉ ở sau lưng bàn tán vợ anh, còn bị người trong cuộc bắt được, vội vàng trả lời∶ “Phó đoàn trưởng anh đừng hiểu lầm, không phải chúng tôi lắm miệng đâu, là mấy người kia truyền ra, nói bà Thái hại đồng chí Liễu không vào được nhà ăn, nhưng mà sĩ quan hậu cần cũng tức giận đuổi bà ta đi rồi.”
“Bà Thái?” Hàn Liệt nhíu mày,“Nương phó đoàn trưởng Thái?”
“Chính là bà ta.”
“Vì sao bà ấy không muốn cho đồng chí Liễu vào nhà ăn?” Hàn Liệt trầm giọng hỏi, Liễu Tố Tố đúng là có nói với anh không muốn vào nhà ăn, nhưng cô không muốn vào không có nghĩa là cô có thể bị người khác bắt nạt.
“Cái này thì tôi không rõ.” Hai người nói xong liền vội vàng đi mất, sợ bị Hàn Liệt bắt lại.
Hiện tại Hàn Liệt không rảnh truy cứu bọn họ, anh nắm nắm tay, sắc mặt như thường đến văn phòng Chung sư trưởng báo cáo, ban đầu vốn muốn trực tiếp về nhà nhưng giờ vẫn chưa đến thời gian kết thúc huấn luyện đành quay về đường cũ.
Hình Tiểu Quân thấy anh trở lại, lập tức đón∶ “Phó đoàn trưởng, kết thúc so đấu rồi, hôm nay có thể về sớm nghỉ ngơi không?”
Giọng nói còn chưa lạc, liền nhìn thấy Hàn Liệt đi về phía đoàn bên cạnh.
Hình Tiểu Quân hơi giật mình∶ “A, không phải đã so xong rồi sao...”
Nhân số quân khu Tây Nam nhiều, đối với bên ngoài là một sư đoàn nhưng kỳ thật có thể so với quân đoàn, đoàn trưởng có gần mười người, mà trong số những người chủ nhiệm chỉ có mình Hàn Liệt là phó đoàn trưởng, nguyên nhân cũng rất đơn giản, anh tuổi còn quá trẻ, thăng chức quá nhanh sợ có gì đó ảnh hưởng không tốt, Chung sư trưởng liền muốn cho anh ở lại học hỏi kinh nghiệm.
Hàn Liệt không để ý chuyện này, nhưng toàn quân đều biết, Hàn Liệt trên danh nghĩa là phó đoàn trưởng thật ra không khác gì đoàn trưởng cả, trung đoàn bên kia đều là thuộc hạ của anh.
Trung đoàn bên cạnh thì không như vậy, đoàn trưởng họ Thạch, người dưới trướng là phó đoàn trưởng Thái, thấy Hàn Liệt đột nhiên đến đây còn nghi hoặc một chút.
Hàn Liệt đứng trước mặt phó đoàn trưởng Thái nói thẳng∶ “Phó đoàn trưởng Thái có hứng thú so tài một chút không?”
So tài?
Phó đoàn trưởng Thái phó lập tức muốn nói mình không có hứng thú, ai mà không biết Hàn Liệt có một thân công phu, ngày thường luôn được chọn là người ra so tài với mấy quân khu khác, quân khu bọn họ căn bản không có mấy người lợi hại bằng anh.
Hơn nữa hắn không cao bằng anh, sức cũng không lớn bằng anh thì so cái gì? So để bị đánh sao?
Lời cự tuyệt nói còn chưa nói ra khỏi miệng, đoàn trưởng Thạch đã nói∶
“Thằng nhóc nhà cậu thế mà chủ động muốn so tài? Tiểu Thái, đấu đi! Không thể để bọn họ khinh thường trung đoàn ba được!”
Hai ngày nay tiến hành so đấu nội bộ, giữa các trung đoàn còn chưa so qua, lúc này vừa nghe Hàn Liệt muốn cùng phó đoàn trưởng Thái đấu một hồi, xung quanh lập tức tụ tập một đống người, lớn tiếng nói∶ “Phó đoàn trưởng Thái mau đồng ý đi! Trung đoàn ba chúng ta không thể thua!”
Một đám tân binh đứng trước mặt, phó đoàn trưởng Thái dù có túng cũng không thể nói không, bằng không về sau phía dưới ai còn phục hắn?
Chỉ có thể cắn chặt răng đứng dậy∶ “Phó đoàn trưởng Hàn, mong chỉ giáo.”
“Đa tạ.” Hàn Liệt gật đầu.
Phó đoàn trưởng Thái cởi áo khoác ra, vừa định nói bọn họ hết giờ thì dừng, nắm đấm của Hàn Liệt đã xông đến, hắn kinh hô một tiếng muốn né tránh nhưng đã không còn kịp, cú đấm đã tới trước mặt, đau đớn khiến hắn lập tức muốn kêu ngừng lại, không đánh nữa.
Nhưng Hàn Liệt sao có thể cho hắn cơ hội này, một quyền lại một quyền, tiếng xé gió không ngừng vang lên, trên mặt phó đoàn trưởng Thái đổ mồ hôi đầm đìa.
Hàn Liệt tuy rằng phẫn nộ nhưng cũng biết không thể xử trí theo cảm tính, lúc đánh cố ý tránh đi chỗ hiểm, cũng đã thu không ít sức lực, cho nên phó đoàn trưởng Thái tuy rằng đau không chịu