Đến văn phòng bộ trưởng Triệu bộ, hai người không nói thêm gì mà lập tức bắt tay vào làm bản vẽ.
Thời tiết đã nắng trở lại, hầm biogas của quân khu cũng cần phải làm, việc này bộ trưởng Triệu bộ và đoàn trưởng Trương hai bên cùng nhau phối hợp, cho nên lúc này trong văn phòng không có bao nhiêu người, không gian phá lệ yên tĩnh.
Tuy bộ trưởng Triệu không có điều kiện được đi học chuyên sâu như Liễu Tố Tố nhưng ông có kinh nghiệm, hai người làm việc bổ sung cho nhau.
Liễu Tố Tố không cảm thấy kỳ quái chút nào, dù sao bộ trưởng Triệu có thể trở thành cán bộ chính đoàn, không thể nào không có tài năng, hơn nữa ở niên đại này dù nhiều người không có bằng cấp cao do ít có cơ hội đi học, nhưng năng lực vẫn rất mạnh.
Về phần bộ trưởng Triệu, ông cũng kinh ngạc không ít.
Trên thực tế, ngay từ đầu kêu Liễu Tố Tố đến, ông chỉ mang tâm thái muốn thử một chút thôi, nếu làm được thì càng tốt, không được thì cũng không ảnh hưởng, cùng lắm thì ông tự làm.
Nhưng ông trăm triệu không nghĩ tới Liễu Tố Tố không chỉ biết làm, còn làm rất giỏi!
Có những phương pháp cô đưa ra, ông thậm chí còn chưa nghe qua.
Ban đầu còn tưởng cô chỉ nói chơi chơi, ông nửa tin nửa ngờ thử một lần, lại phát hiện thật sự không có vấn đề!
Bộ trưởng Triệu nhìn bản vẽ, khiếp sợ không thôi∶ "Tiểu Liễu, biện pháp này sao cô biết được?"
"Trước kia lúc còn đi học tôi rất thích đọc sách, thượng vàng hạ cám đều xem qua, bộ trưởng không cảm thấy tôi làm việc không đàng hoàng là tốt rồi."
"Sao có thể!" Nếu việc này là không đàng hoàng, vậy ông quả thực hận không thể khiến cho mọi người cũng làm việc không đàng hoàng như Liễu Tố Tố!
Càng nghĩ bộ trưởng Triệu càng ghen tị.
Sao cứ có chuyện gì tốt đều bị tên họ Trương kia chiếm hết vậy chứ, Tiểu Liễu ưu tú thế này nên đi theo ông mới đúng! Để ông dùng toàn bộ nhân viên văn phòng đến đổi lấy Tiểu Liễu cũng được! Nhưng họ Trương chắc chắn không đồng ý.
Bộ trưởng Triệu tức đến nghiến răng, nhưng ông là người quý trọng nhân tài, hiện tại Tiểu Liễu giúp ông, giúp quân khu một việc lớn như vậy, chỉ khen thưởng thôi là không đủ, ông nhất định phải tìm Chung sư trưởng, bảo ông ấy thưởng Tiểu Liễu thật hậu!
Hai người đã cùng nhau làm việc ở Tảo Trang vài ngày, hôm nay làm thêm một buổi trưa nữa, bản vẽ đê của Tảo Trang mới xem như vẽ xong.
Bộ trưởng Triệu nhẹ nhàng thở ra∶ "Xong rồi, giờ chúng ta chỉ cần giao bản vẽ cho sư trưởng, để ông ấy thương lượng với người trên huyện là được."
Bận xong việc của Tảo Trang, còn có chuyện quan trọng hơn phải làm, đó chính là xây đập chứa nước ở quân khu bọn họ.
Tảo Trang đã có sẵn đê, chỉ cần sửa dựa trên cái có sẵn, nhưng quân khu thì không có, cho nên còn cần phải khảo sát địa hình trước xem rốt cuộc nên xây ở đâu, xây như thế nào.
Bộ trưởng Triệu kinh ngạc∶ "Đập chứa nước?"
"Vâng, nếu có đập chứa nước, chúng ta không những có thể tích nước, còn có thể nuôi cá nữa." Liễu Tố Tố nói.
"Nước thì không lo, chỗ chúng ta tuy khô hạn nhưng nước trong sông không quá cạn, chỉ có vào mùa thu đông lượng nước sẽ giảm đi nhiều...!Còn về việc nuôi cá, không phải ở Cung Tiêu Xã và nhà ăn đều mua được sao?"
"Đúng là có nhưng rất ít, không đủ."
Cá ở Cung Tiêu Xã và nhà ăn đều là mua từ thôn gần đó hoặc lên huyện mua, mỗi lần đều bán không nhiều lắm, hơn nữa nếu nạn đói xảy ra, đến cá cho mình ăn còn không đủ, sao còn có thể bán cho người khác?
Tuy nhiên lời này không thể nói thẳng, Liễu Tố Tố chỉ có thể gợi ý∶
"Bộ trưởng, có lẽ là do tôi buồn lo vô cớ, nhưng tôi từng nghe người già nói, thời tiết thay đổi thất thường, thường dễ xảy ra thiên tai...!Lần ngập lụt này không bình thường, nếu trong tương lai thật sự trở nên nghiêm trọng hơn, vậy chúng ta cần tích trữ lương thực và nước càng nhiều càng tốt, vả lại cá cũng coi như món mặn, các chiến sĩ mỗi ngày huấn luyện vất vả, được ăn một bữa thịt có thể bổ sung dinh dưỡng."
Bộ trưởng Triệu trầm mặc, ông biết, Liễu Tố Tố nói có ý đúng.
Tuổi tác ông khá lớn, có thể nhìn ra được một số chuyện, không thể chắc chắn có xuất hiện tai hoạ gì hay không, nhưng lỡ như thật sự xảy ra điều không hay, đến lúc đó muốn chuẩn bị cũng đã muộn, cần bắt đầu càng sớm càng tốt.
Mà cho dù không có thiên tai, mỗi năm quân khu đều chật vật vì vấn đề đồ ăn lương thực, hiện tại có cách để cải thiện, tại sao lại không làm?
Có điều việc này không đơn giản như nói.
"Tiểu Liễu, cô có nghĩ tới việc nếu xây đập chứa nước, chi phí mua thép và xi măng sẽ rất lớn hay không."
Liễu Tố Tố ngẩn người.
Đúng vậy, sao cô lại quên mất vấn đề này.
Có một số hồ nước không cần sửa gì, chỉ cần dựa vào kiến trúc có sẵn rồi xây đập là được, nhưng địa hình chỗ quân khu đặc thù, nếu muốn xây đập, lượng công việc sẽ lớn rất hơn nhiều.
Vốn đã cần không ít nguyên vật liệu, giờ lại thêm xi măng và thép, chưa đề cập tới nhân công, chỉ riêng phí mua nguyên liệu thôi cũng là số tiền rất lớn.
Đến đập nước bên kia cũng là Chung sư trưởng và Triệu chính ủy thương lượng hai lần rồi mới cắn răng quyết định sửa.
Biết là khó khăn, nhưng bảo Liễu Tố Tố từ bỏ cơ hội tốt như vậy, cô không làm được.
Đến năm 59, nói không chừng một con cá cũng có thể đủ giúp cả một nhà ăn no.
Bộ trưởng Triệu nhìn cô, nói∶ "Mai cô cùng tôi đến gặp Chung sư trưởng đi, hỏi ông ấy trước xem sao."
Liễu Tố Tố gật đầu.
Thật ra cô biết là bộ trưởng Triệu chỉ đang an ủi mình mà thôi, xác suất được thông qua không cao.
Một xu làm khó anh hùng, mà hiện tại không chỉ thiếu một xu.
Trên đường trở về cô vẫn cứ lo lắng sốt ruột nghĩ biện pháp giải quyết, nhưng thật sự nghĩ không ra.
Bàn bạc cùng Hàn Liệt cũng không đưa ra được ý tưởng gì, nhưng nói ra trong lòng cũng dễ chịu hơn chút.
Hàn Liệt im lặng một lúc, lại đột nhiên nói∶ "Tố Tố, em biết nhà xưởng dân quân không?"
Liễu Tố Tố ngừng đũa∶ "Nhà xưởng dân quân?"
"Ừm, có một số quân khu gần thành thị, thị trường và nhân công đều có cho nên tự mở nhà xưởng dân quân, sản xuất các loại đồ dùng, anh nhớ ở Tân Thị hình như sản xuất xi măng với thép."
Liễu Tố Tố kinh ngạc hỏi∶ "Thật sao?!"
"Đương nhiên, anh lừa em làm gì?" Hàn Liệt cười cười, "Anh quên không nói với em, lúc trước anh không ở quân khu này, Chung sư trưởng điều nhiệm nên anh mới đến đây."
Liễu Tố Tố muốn nói, thật ra cô đã sớm biết, chiến hữu cũ của anh còn tìm đến tận nhà cơ mà.
Chỉ là lúc trước cô lười nói, hiện tại càng không có tâm tư, trong đầu hồi tưởng lại lời Hàn Liệt, nếu anh nhớ không lầm, vậy xi măng và thép bọn họ cần có lẽ có thể mua được từ quân khu bên kia.
Như vậy chắc sẽ rẻ hơn không ít! Đến lúc đó việc xây đập chứa nước liền không thành vấn đề rồi!
Liễu Tố Tố vui vẻ không nhịn được, vươn người qua hôn lên má Hàn Liệt một cái.
Tiếng vang truyền đến, không chỉ Hàn Liệt, ngay cả Liễu Tố Tố cũng giật mình.
Cô...!vừa mới làm gì vậy?
Hàn Liệt ngốc ngốc nhìn lại, Liễu Tố Tố tuy cảm thấy hành động vừa rồi của mình là do đầu bị úng nước, nhưng lúc này cũng không thể lúng túng, cô cứng đầu cứng cổ nói∶ "Làm sao...!Em ăn cơm xong rồi...!cũng đã lau miệng rồi...!anh ghét bỏ em?"
Đại não Hàn Liệt vẫn đang trong trạng thái chết máy, nhưng nghe cô nói liền xua xua tay∶ "Không có, anh không có, anh..."
Đừng nói là lỗ tai, ngay cả mặt đều anh cũng đỏ bừng, đặc biệt