Còn việc cô đã là mẹ của hai đứa nhỏ, việc này thì không sao cả, những điều tốt đẹp của Lệ Lệ cũng không giống như những chiếc xe thể thao kia muốn gặp là có thể gặp được.
Nhưng tại bởi vì anh đã nóng vội, ấn tượng tốt đối với anh của Lệ Lệ không bằng đời trước, lúc này đây không có việc anh thấy điều xấu nên ra tay giúp đỡ để làm bước đệm trước nên lúc Lệ Lệ nhìn thấy anh có chút nhíu mày.
Không giống như đời trước, mỗi lần nhìn đến anh cô đều có vẻ mặt ngại ngùng của cô gái mới lớn.
Nhưng anh ta cũng không nóng vội được, chuyện đâu còn có đó đi, trước tiên anh ta phải kiếm một ít tiền rồi lại nói sau vậy, ở đời trước khi anh nhập cư trái phép để đi qua Hong Kong, bởi vì không có tiền nên lúc đầu anh ta sống khổ sở còn không bằng con chó, lúc sau mới chậm rãi tốt lên dần.
Nên lúc này Vương Kiến Quốc trốn chạy đi qua phải mang theo một ít tiền mới được, ở bên kia nếu muốn nói một câu khắp nơi đều là vàng cũng không phải là nói dối, một đời này, tất nhiên anh ta sẽ trở thành người đứng trên cao hơn nhiều người khác.
Nhưng lúc này thì anh ta muốn dẫn theo Lệ Lệ đi qua cùng mình.
Nhưng đó là chuyện sau này, trước tiên anh ta phải kiếm một ít tiền rồi muốn làm gì thì làm.
Cố Lệ cũng không biết người này đang suy nghĩ nhiều như vậy, sau khi tiễn Lý Hồng Hà đi thì cô liền đóng cửa lại để ăn cơm.
Một mình cô có một người đương nhiên cô sẽ không nấu cơm, cô trực tiếp gọi món ăn đã nấu sẵn để ăn ở cửa hàng ‘đào bảo’,gọi một phần thịt gà, lại gọi thêm một món ăn cùng một phần cơm tẻ, sau đó liền bắt đầu ăn.
Sau khi ăn xong lấy giấy để lau miệng một lượt, ngay cả chén đũa cô cũng không cần rửa, thật sự rất là nhanh chóng gọn gàng tiện lợi.
Buổi chiều 1 giờ rưỡi liền phải đi làm ngay, cho nên Cố Lệ liền chỉ chợp mắt một chút, xem thời gian cũng sắp đến giờ làm lúc