Mẹ Cố phút chốc cảm động: "Hóa ra là vậy sao? Chỉ có điều tháng sau mới là sinh nhật của mẹ mà.
"Cố Quốc Đống nói: "Như vậy à, vậy thì không chuẩn bị trước nữa, mẹ cho con năm mao là được.
"Mẹ Cố gật đầu, mỉm cười đưa cho con trai năm mao, nhưng cậu ta đã rút ra một đồng khi bà ấy đang lấy tiền, nhưng nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của con trai, mẹ Cố vẫn cảm động, con trai bà ấy vẫn rất hiếu thảo.
Chỉ là chờ đứa con đi rồi, nhìn về phía đống xương gà trên bàn, trong đầu mẹ Cố không thể không nhớ đến lời của con gái nói.
Nhưng mẹ Cố nhanh chóng lắc đầu để loại bỏ suy nghĩ này, nhỏ giọng nói thầm: "Cái con bé chết tiệt đó, chẳng lẽ trở về là để châm ngòi chia rẽ sao? Đồng Đồng hiếu thảo như vậy, không phải chỉ ăn hết gà thôi à? Có gì to tát đâu.
" Nhưng vì sao trong lòng bà ấy lại có chút buồn như vậy?Không bao lâu, cha Cố cũng tan ca trở về nhà, ông ấy đang đói muốn chết, trở về đã vội ăn cơm nhưng chỉ có thể ăn dưa muối.
Ăn như vậy cũng không sao, nhưng khi nhìn về đống xương gà trên bàn, cha Cố không nhịn được hỏi: "Bà mua gà về ăn à? Thế mà còn ăn hết sạch, không để lại một miếng nào cho tôi sao?""Tôi không có mua, là Lệ Lệ mua về đó, chỉ có điều tôi cũng không ăn miếng nào, đều bị Đồng Đồng ăn hết.
" Nỗi chua xót trong lòng mà mẹ Cố đã kìm nén lại dâng lên, cái con bé Lệ Lệ chết tiệt kia chắc chắn đã mách lẻo, nếu không sao trong lòng