Trong lòng chị dâu cả nhà họ Hàn lập tức hiểu ra, cười nói: "Lệ Lệ cũng khách khí quá, cha đến chỗ chúng ta ăn cơm cũng là điều hiển nhiên, cần gì đưa bao đường nâu đến cho em nữa? Một bao này là nửa cân hả?"Hàn Văn Đạt liếc vợ mình một cái, biết cô ta vui nhưng cũng không nói gì: "Sau này cha sẽ đến đây ăn cùng chúng ta.
""Cứ để cha đến đây ăn đi, nhà chúng ta là anh cả, mẹ vào thành phố thì cha tất nhiên phải đến nhà chúng ta ăn rồi.
" Chị dâu cả Hàn sửa lời cũng thật nhanh.
Hàn Văn Đạt thở dài, em bảy không hổ danh là người nhà thành phố, nhìn đi, chỉ với chút này đã khiến cho chị dâu không chút ý kiến nào nữa.
Chỉ có điều cũng không phải không có ý kiến nha.
Anh hai nhà họ Hàn, Hàn Văn Nhĩ đi đến đây, anh đã đến nhà của ông cụ trước rồi mới đi đến bên này: "Anh cả, hay là để cha đến mỗi nhà ăn đi? Cũng không cần phải ăn ở nhà lớn.
""Chú hai khách khí như vậy làm gì? Chẳng phải là cha đến nhà ăn cơm thôi sao, cứ để cha ăn cơm ở đây là được, ăn một bữa cơm còn phải chạy khắp nơi à? Việc này chú cũng không cần tranh cãi với chúng tôi.
" Hàn Văn Đạt còn chưa nói gì thì chị dâu cả nhà họ Hàn đã cười nói.
Hàn Văn Nhị cũng rất ngạc nhiên khi chị dâu cả Hàn không phản đối, ngược lại dáng vẻ còn rất thích.
Cho nên Hàn Văn Nhĩ cũng không nói gì: "Vậy để cha tắm rửa xong nói với cha mang đến nhà em,