Một khắc trước, Vinh Cẩm còn đang uy phong vô lối ở thế giới thần thoại, một khắc sau cô đã bị Thiên Đạo ném ra ngoài.
Chỉ dư lại một bộ thân thể thần tiên hóa thành tia sáng trắng tiêu tán trong thiên địa, khiến chúng tiên khiếp sợ, vạn vật đồng bi.
Đến tận đây, thần nữ từng là đại lão một phương ở thần giới đã hoàn toàn tuyệt tích, biến mất khỏi lục hợp bát hoang.
Xưng là, giọt nước ngã khỏi Thần đạo.
…Mới vừa bị cưỡng chế trở về, Vinh Cẩm khó chịu cực kỳ.
Mắt thấy muôn vàn thần tiên tiểu đệ khóc la muốn đưa tiên thọ cho mình, quà nhiều không đếm hết nhưng cô còn chưa kịp nhận đã bị cấp trên và Thiên Đạo kéo trở về!“Rốt cuộc là có chuyện gấp gì cần tìm tôi trở về?” Có biết làm vậy đã hại cô tổn thất vô số bảo bối quý hiếm không?“Cô còn có mặt mũi hỏi?” Cấp trên đang đứng trước mặt Vinh Cẩm càng khó chịu hơn, túm tóc rít gào.
“Nhìn xem cô đã làm cái gì! Cốt truyện nữ xứng yên lành cô không đi, chơi trò thần tiên chia phe phái cái gì!”Mẹ nó, một thế giới ngôn tình thần thoại yên lành cứng rắn bị cô quấy rối trật tự, biến thành cuộc chiến thế lực, phe phái san sát!“Không làm gì nha, chẳng phải nhiệm vụ đã được hoàn thành ư?” Vinh Cẩm chớp mắt vô tội.
Dáng vẻ nhỏ xinh ngây thơ kia, mới nhìn sẽ thấy muốn thuần khiết cỡ nào có thuần khiết cỡ ấy, khiến người ta không cách nào tưởng tượng nổi một khắc trước cô còn là nữ đại lão khiến Tiên Thần nhị giới vừa nghe tiếng đã sợ mất mật.
“Làm nhiệm vụ thì cứ thành thật làm nhiệm vụ, ai kêu cô làm mấy chuyện này?!"Cấp trên túm tóc xù lông, nước miếng bay loạn.
Thế giới thần thoại không giống với tiểu thiên giới,