Triệu Phượng Tiên che miệng cười, ra hiệu cho con trai con gái mình đi rửa tay còn vào ăn cơm.
Tiền Xuân Nga đã bưng một chiếc bàn gỗ lớn lên nhà chính, sau đó gọi bà Lý rồi cũng kéo ba đứa nhỏ nhà mình đi rửa tay.
Hai chị em dâu mỗi người chiếm một bên cửa bếp, mỗi người lấy một chậu rửa mặt cho các con sử dụng.
Tiền Xuân Nga thử nhiệt độ nước, lại kéo ba đứa nhỏ tới bên cạnh.
Tuy cô ấy là con dâu thứ, vào nhà trễ hơn chị dâu cả, nhưng vì cái bụng không chịu thua kém ai nên lần đầu mang thai đã sinh ra hai đứa con, đặt tên là Lý Trường Hà và Lý Trường Hồ, nối tiếp thế hệ “Trường” sau cha ông.
Nhờ công lao sinh nở này, Tiền Xuân Nga cũng được nở mày nở mặt.
Ở trong nhà, cô ấy có địa vị ngang với chị dâu cả đã sinh ra cháu đích tôn cho Lý gia, có chỗ tốt cùng chia, có chuyện gì cũng bàn bạc thương lượng với nhau.
Cho dù mang thai lần hai, sinh ra một cô con gái Lý Hà Hoa, lại gặp đúng lúc mùa màng không tốt, cô ấy vẫn có lòng tin có thể nuôi nấng con bé.
Thế nhưng hiện tại, mắt thấy nạn đói đã dữ dội tới mức người lớn cũng sắp ăn không đủ no, Tiền Xuân Nga vẫn luôn lo lắng một ngày nào đó mẹ chồng sẽ cho hoặc bán con gái mình đi chỉ vì tiết kiệm một phần lương thực.
Suy cho cùng, khi ở nhà mẹ đẻ, cô cũng từng thấy có nhà làm như vậy rồi.
Ai biết bất ngờ từ trên trời rơi xuống, em dâu không có bản lĩnh sinh con trai hoàn thành kỳ vọng gom đủ bộ “Giang Hà Hồ Hải” của cha chồng, nhưng lại có bản lĩnh sinh con gái.
Một nàng tiên nữ hạ phàm, không chỉ ban mưa lớn làm giảm bớt hạn hán ở Lý gia thôn, mà chỉ trong một đêm đã xuất hiện một đống lương thực.
Bây giờ, Tiền Xuân Nga không còn gì phải lo lắng nữa, có đủ đồ ăn thức uống, ai lại nỡ