“Bà cô cũng chưa từng đi học.
”Nghe được lời này của cô, bên cạnh có người cây ngay không sợ chết đứng nói: “Bà cô làm sao không biết, học thức trung học thì thế nào, cho dù là cấp ba, bà cô cũng không thấy kỳ lạ, cậu nhìn xem những người trung học, cấp ba bọn họ biết tiếng động vật sao?”“Đúng vậy, bà cô không phải cái gì cũng không biết!” Tiếng động vật cũng biết, còn biết cái khác nữa, có gì mà kỳ lạ.
“Mấy đứa trẻ choai choai các cậu, đừng tưởng rằng bản thân học được mấy ngày, cánh đã cứng, tôi nói cho các cậu biết, tương lai các người làm quan lớn thì vẫn là người ở thôn Ngưu La này, quy củ kính trọng bề trên của thôn Ngưu La này đến chết cũng không được quên.
”“Không sai, bà cô chính là bà cô, đó là bề trên, đừng bắt nạt bà cô tuổi còn nhỏ.
”“… Nếu để người lớn biết các con có chút nào không kính trọng bà cô, các con sẽ nhận được bài học thích đáng.
” Lời này là cha của Tiểu Lý nghiêm túc nói với con mình.
Đương nhiên, những người khác cũng nhao nhao nghiêm túc giáo dục con cái nhà mình.
Vốn dĩ trên đường trở về, mọi người đều đang nói chuyện, thoáng một cái đã trở thành cảnh dạy dỗ con cái tập thể.
Mấy đứa con trai thừa cơ hội này bị dạy dỗ mặt mày không khỏi xấu hổ, bọn nó cũng chưa nói cái gì mà, cũng không có ai không kính trọng bà cô cả.
Trẻ con thôn Ngưu La đều học ở trường tiểu học bên cạnh công xã, chờ thi đỗ trung học, lúc này mới lên huyện đi học, một tuần trở về hai ngày, có lúc cũng không về.
Hiện tại đúng lúc là nghỉ hè, mặc kệ là tiểu học ở công xã hay là học ở trung học huyện đều trở về thôn, cũng là lúc bận bịu làm nông giúp gia đình kiếm công điểm.
Ở công xã đi học cũng được, tuổi không quá lớn, mà mấy thôn lân cận gần đây, ai không biết thôn Ngưu La có quy tắc truyền từ đời này sang đời khác và cũng không ai khoa tay múa chân với quy tắc cố thủ của thôn Ngưu La.
Nhưng đứa trẻ mười mấy tuổi đi học ở huyện thì không giống, thoáng cái tiếp nhận tư tưởng mới, không phải tranh luận đánh nhau với người khác thì chính là mang theo nghi vấn trở về hỏi người nhà.
Cùng người khác đánh nhau là vì giữ gìn quy củ thôn Ngưu La, mặc dù người trong nhà sẽ giáo huấn khiển trách thế nhưng cũng sẽ tán thưởng bọn nó làm đúng.
Nhưng nếu cảm thấy người khác đúng, trở về đưa ra nghi vấn thì xác định chắc chắn sẽ bị đánh.
Kính trọng bề trên là hiếu đạo, là có lương tâm, là đạo lý hiển nhiên, cái gì mà tư tưởng phong kiến lạc hậu, cái gì mà không cần thiết, đều là nói nhảm.
Ở thôn Ngưu La, kính trọng bề trên chính là quy củ trời đất.
Không thể nói nghi ngờ, càng không thể cảm thấy không đúng.
Ngay từ nhỏ đã tiếp nhận quy tắc như vậy, mặc dù lúc nhất thời cảm thấy kỳ lạ ngạc nhiên, nhưng rất nhanh, điều này cũng ném ở sau đầu, ông bà mình, cha mẹ đều kính trọng vai vế cao của bà cô, bọn nó có ý kiến, không phải là muốn ăn đòn hay sao.
Lại nói, cũng không phải không có người mười mấy hai mươi tuổi được người ba mươi bốn mươi gọi là ông là bác là cô, đó chính là vai vế lớn, có cách nào đây.
Rất nhanh màn đêm buông xuống.
Đêm nay thôn Ngưu La dường như đặc biệt không giống bình thường, mọi người ăn cơm sớm, sau đó đóng cửa đi ngủ sớmĐương nhiên, bên cạnh cửa, cạnh giường đều sẽ để cuốc, dao liềm, dao đốn củi phòng trừ vạn nhất.
Bạch Hi không cảm thấy Tiểu Linh Hổ dám gạt cô, vì nó là linh thú bé vừa mới mở được trí khôn, đi theo bên cạnh cô là muốn được phù hộ, cũng muốn lấy được ít chỗ tốt, có lợi cho việc tu luyện thành đạo, thêm nữa đã nhận cô làm chủ, đương nhiên sẽ không hai lòng.
Nhưng người thôn Ngưu La không cho rằng như vậy.
Đừng nhìn mọi người đồng ý Bạch Hi giữ lại Tiểu Linh Hổ, nhưng trong thôn vẫn tổ chức mười mấy thanh niên trai tráng ở gần nhà trên cây của Bạch Hi canh chừng.
Lỡ như hổ lớn tìm đến, cũng có thể phát hiện, nhanh chóng thông báo người dân trong thôn tránh né.
Vốn nói