Hằng năm bà Lý Nhị đều mặc áo khoác đen, trong tay chống quải trượng, bên trái lông mày còn có một nốt ruồi đen lớn.
Chỉ nhìn mặt, bộ dạng của bà Lý Nhị không hề được xem như cay nghiệt.
Nói thật, lúc đầu Tống Hòa nghe qua các loại chuyện cầu cháu trai không bình thường của bà Lý Nhị, cho rằng bà cụ là một người mẹ chồng, bà nội hung dữ.
Nhưng sau khi tìm hiểu mới biết bà Lý Nhị cũng đối xử không tệ với mấy cháu gái, càng không chèn ép con dâu.
Chuyện trong nhà ngoài nhà đều do con dâu bà ấy nắm trong tay.
Cho nên đây là nguyên nhân bà Lý Nhị làm ra các loại chuyện như vậy, nhưng người trong nhà bà ấy, bao gồm cả người trong thôn đều nhắm một con mắt mở một con mắt.
Mà giờ phút này người bên cạnh bà Lý Nhị, mới thật sự là người hù dọa Tống Hòa.
Trái tim của cô đập thật nhanh, nhanh chóng liếc nhìn mặt của bà lão kia, không dám nhìn lần thứ hai.
Ba đứa bé bên cạnh cũng nắm chặt vạt áo của Tống Hòa, thậm chí Tiểu Muội còn trốn sau lưng Tống Hòa.
Bạn không có cách nào hình dung ra được loại cảm giác này đâu, nửa gương mặt của bà lão này giống như bị cái gì đó cắn mất, trở nên lộn xộn mơ hồ,Mà khi ánh mắt của bạn đụng vào ánh mắt của bà lão, trong nháy mắt lông tơ trên thân thể dựng hết cả lên, trong lòng có một loại cảm giác hít thở khó khăn, giống như tim bị người này bóp chặt vậy.
Quá kỳ quái, quá đáng sợ.
Tống Hòa lặng lẽ nuốt nước miếng một cái, cũng nắm chặt tay của Đại Oa.
Cô miễn cưỡng cười một tiếng: "Xin chào bà Lý Nhị.
"Chào xong, cô làm bộ bình tĩnh, nhưng dưới chân lại giống như bôi dầu, kéo ba đứa bé nhanh chóng rời đi.
Tống Hòa không dám quay đầu lại, tất nhiên không biết sau khi cô rời đi, bà lão còn nửa gương mặt kia nhìn chằm chằm vào nơi cô rời đi.
Hoặc là nói, nhìn chằm chằm vào Tiểu Muội.
"Mệnh thật tốt.
"Bà ta tự lẩm bẩm, ánh mắt giống như say mê.
bà Lý Nhị nghe không hiểu, trên mặt bà cụ tràn đầy vẻ lấy lòng, cười nói: "Bà đồng Lôi, phía trước chính là nhà của tôi, bà xem có chỗ nào cần sửa không?"Bà đồng Lôi nhìn thật lâu mới quay đầu lại, khập khễnh đi theo bà Lý Nhị vào nhà.
Bên ngoài cửa nhà đội trưởng Lý, Tống Hòa nhìn thấy cây phong lớn quen thuộc kia, bỗng dưng trong lòng có cảm giác trở về chốn cũ.
"Chị, cụ già kia quá dọa người.
"Tiểu Muội vỗ ngực một cái, lộ ra bộ dạng sống sót sau tai nạn.
Cũng không phải sao, ngay cả Tống Hòa cũng bị dọa cho sốc luôn.
"Ai dọa người?"Trương Tú Quyên đang nhổ củ cà rốt trong vườn rau nghe được đối thoại của hai chị em, cách bức tường hỏi.
Tống Hòa chào hỏi xong, sau đó vừa đi vào nhà vừa nói: "Trên đường bọn cháu gặp phải bà Lý Nhị dẫn theo một cụ già đi về nhà, có thể bởi vì trên mặt có sẹo, cho nên Tiểu Muội mới nói dọa