Bạch Lộ đảm bảo:"Sẽ không xảy ra vấn đề gì đâu mẹ, mẹ cứ yên tâm, con cũng phải tự trưởng thành, lẽ nào đến lúc con gả chồng, mẹ cũng muốn đi theo con sao? Mẹ đi cùng con cũng không sao, chỉ sợ! "Phương Á Phân nhanh chóng cắt đứt suy nghĩ của cô con gái ngốc này: "Con tự đi đi, mẹ chuẩn bị đi làm việc đây, vậy con đi đường phải tự mình cẩn thận mọi việc nhé.
""Vâng, con nhớ rồi ạ.
"Bạch Lộ bắt đầu lên kế hoạch những việc cần làm khi đến thị trấn.
Cô chợt cảm nhận được vài ánh mắt rơi trên người mình, đường nhìn dừng lại người cô khá lâu, vì thế cô có thể dễ dàng phát hiện ra.
Cô nhìn lại theo tầm mắt đó, là hai cô gái.
Bạch Lộ đoán chắc các cô là thanh niên trí thức trong thôn.
Cố Yên cau mày, cô ta không thể nhớ ra, đời trước trong đại đội có cô gái nào xinh đẹp như vậy không.
Đúng thế, Cố Yên sống lại, đời trước cô ta mang theo lòng nhiệt tình xuống nông thôn, nhưng tính cách cô ta kiêu ngạo, thậm chí còn hơi tùy hứng, chẳng mất bao lâu cô ta đã cảm nhận được sự cực khổ ở nông thôn.
Mỗi ngày đều phải làm công việc nặng nhọc, nhóm thanh niên trí thức cũng không thích cô ta.
Cô ta đã từng xin người nhà dùng quan hệ đưa cô ta về lại thành phố, nhưng người đã xuống nông thôn cơ bản là không