Tôn Văn Tĩnh nghe mà không bình tĩnh nổi, Thẩm Phú Sơn không thể uống rượu được, vừa uống rượu vào thì anh sẽ không còn là anh nữa.
“Không đi không được sao?”Đã hẹn thời gian xong cả rồi, hơn nữa, nếu không phải trong khoảng thời gian này phải ở nhà chăm sóc cô, Thẩm Phú Sơn thật sự sẽ không ở nhà nhiều như vậy.
“Chỉ là ăn bữa cơm thôi mà, ăn cơm xong tôi về liền.
”Tôn Văn Tĩnh không yên tâm, cô vội vàng xuống đất, hơi hơi ngửa đầu nhìn anh: “Không được uống rượu.
”Đàn ông tụ tập ăn cơm có thể không uống rượu sao?Thẩm Phú Sơn nghĩ vậy: “Đều là đàn ông thanh niên, gặp gỡ tụ họp uống cút rượu cũng là bình thường, không uống sẽ bị người ta xem thường…”Tôn Văn Tĩnh lắc đầu, trong lòng hoảng lên, cô tự trấn an bản thân rồi lắp bắp nhỏ giọng mở miệng nói: “Chỉ cần, chỉ cần, chỉ cần anh không uống rượu… Anh về, chúng ta, chúng ta sẽ ngủ cùng một cái ổ chăn.
”Thẩm Phú Sơn kích động, nhấc cả người cô lên: “Vợ, em nói thật không đó?”Tôn Văn Tĩnh không dám nhìn anh, ánh mắt có phần chột dạ, đáp lại với giọng như muỗi kêu.
Thẩm Phú Sơn cảm thấy mình rốt cuộc cũng đã khổ tận cam lai rồi, rốt cuộc cũng có thể thoát khỏi phận trai tân rồi!Anh vui vẻ chả khác gì trẻ con được cho kẹo, nhấc cô lên xoay vài vòng, làm cho Tôn Văn Tĩnh càng thêm ngượng ngùng.
“Ở nhà tắm rửa sạch sẽ chờ tôi.
Tôi sẽ về sớm thôi.
”Tôn Văn Tĩnh cực kỳ ngượng ngùng, lên tiếng: “Không được uống rượu, bằng không anh cút đi chỗ khác mà ngủ.
”Thẩm Phú Sơn ồ một tiếng, trộm hôn lên mặt cô một cái: “Yên tâm đi, chồng em là người nhất ngôn cửu đỉnh, đã đồng ý với em không uống rượu thì chắc chắn sẽ không uống rượu.
”Tôn Văn Tĩnh đẩy anh một phen: “Biến nhanh đi.
”Thẩm Phú Sơn cười đến mức nhìn mà muốn đánh, vừa ngâm nga vài câu tiểu khúc vừa hí hửng bước chân ra cửa.
Anh đi rồi, Tôn Văn Tĩnh lại bắt đầu hồi hộp.
Cô ngồi cũng không xong mà đứng cũng không được, thể xác và tinh thần chịu dày