Lý Thanh Lê trừng mắt:” Không ăn không ăn! Cha, cha biết rõ con thích ăn ngon còn lấy đồ ngon ra dụ dỗ con, thật đáng ghét! Còn nữa, trong nhà có mười một con gà nhưng chỉ có ba con đẻ trứng, một ngày có thể đẻ được mấy quả, con còn ăn nữa lại có người không vui!”Bà Điêu ngồi xuống giường, dùng quạt hương bồ chỉ vào vị trí bên cạnh mình, không cho là đúng nói: “Cho dù ngày nào cũng đẻ ba quả trứng thì anh chị con cũng phải hiếu kính cha và mẹ hai quả, mẹ và cha con bằng lòng cho con ăn, ai dám nói gì?”Ông Lý vội vàng theo bước chân của vợ: “Đúng đúng! Bà nói không sai chút nào! Bốn đứa anh trên của con cũng từng này tuổi rồi, lẽ nào còn muốn cha và mẹ con bớt cái ăn cho bọn nó sao? Về phần đám Đại Bảo không phải đã có cha mẹ mình thương rồi sao?”Lý Thanh Lê ngồi vào giữa hai vợ chồng, thở dài với cặp cha ruột và mẹ ruột thiên vị đến vô lối này: “Cha, mẹ, loại lời này cha mẹ đừng nói trước mặt các anh chị, chỉ chúng ta biết là được rồi.
”Nhưng trong lòng cô lại vô cùng ngọt ngào: Quả nhiên cha mẹ vẫn thương mình nhất!Chớp mắt lại qua vài ngày, mấy ngày bận nhất trong gặt vội trồng vội đã qua đi, lúa thu hoạch về đã tuốt xong hạt, ruộng lúa nước đã cày gần hết, mạ cũng đã cắm được non nửa, việc còn lại cũng nhẹ nhàng hơn không ít, các xã viên ở đội sản xuất đều lén thở phào nhẹ nhõm.
Hôm nay ăn xong cơm tối, cả gia đình lớn nhà họ Lý chuyển băng ghế, giường trúc và ghế nhỏ đặt bên ngoài sân nơi đầu gió, cả nhà đều đang ở ngoài hóng mát.
Hàng xóm phía sau nhà họ Lý là gia đình anh hai Cam cũng qua đây góp vui, mẹ ruột của anh hai Cam là bà Cam và bà Điêu có quan hệ tốt, chị hai Cam và chị cả Lý qua lại gần gũi, hai nhà lại là hàng xóm nhiều năm, tụ tập nói chuyện cũng không tẻ nhạt.
Khi người lớn nói chuyện, đám tiểu bổi của hai gia đình ở chung, bên này giả ma dọa người, bên đó anh đuổi em chạy, còn có vài người đi vào trong bụi cỏ bắt đom đóm, đến đâu