Trong lòng ông ấy đồng ý Tiết Hoa An, chỉ là không có cách nào nhanh chóng tiếp nhận chuyện con gái muốn kết hôn.
Con gái không vội là tốt rồi.
Miêu Thải Ngọc cũng không cảm thấy bất ngờ lời cha nói, Tiết Hoa An tốt là chuyện rõ như ban ngày, chứ không phải do cô thích anh cho nên cảm thấy anh cái gì cũng tốt.
Anh chắc chắn là người tốt, là người được các trưởng bối yêu mến.
Em út Miêu Thiêm Lượng cũng có chút tò mò: "Chị hai, hôm nay chị mới bắt đầu hẹn hò với anh Tiết sao?”"Đúng vậy, là hôm nay, có điều chị không phải mới thích anh một ngày, hôm nay tìm anh tỏ rõ tâm ý, anh nói chỉ cần kết hôn sẽ đồng ý hẹn hò cùng chị, chẳng lẽ chị không có việc gì làm nên tìm người hẹn hò chơi chơi à?”“Cậu ta dễ đối phó hơn cha con.
" Triệu Mỹ Phượng không kinh ngạc tốc độ nói chuyện kinh người của con gái.
Đàn ông theo đuổi con gái của bà nhiều đến hai tay đếm không hết, ngưỡng cửa nhà bà sắp bị bà mối đạp nát.
Tiểu Tiết được con gái nhà bà chủ động theo đuổi, còn dám sĩ diện?Nếu cậu ta muốn sĩ diện, con gái ngay lập tức đổi sang người khác có điều kiện tốt hơn.
“Mỹ Phượng, bà đừng nói nữa.
" Miêu Ngạn Khánh xấu hổ.
Triệu Mỹ Phượng tùy ý ừ một tiếng.
Miêu Thải Ngọc không ngại ở trước mặt người nhà nói chuyện liên quan đến tình cảm của mình: "Anh ấy rất khác cha, con cảm thấy anh ấy là cái gì cũng được, chuyện gì cũng đồng ý.
”Cha năm đó là kiểu tiểu bạch thỏ không quá ngốc, thậm chí có chút thận trọng, nhưng mà vẫn rơi vào bẫy thợ săn.
Triệu Mỹ Phượng: "Không phải như vậy rất tốt sao, cái tôi của con lớn, lúc nào cãi nhau cũng cảm thấy mình đúng, chỉ cần Tiểu Tiết cũng cho rằng con đúng, vậy thì hai người sẽ không cãi nhau nổi.
”“Vợ chồng nào có ai không cãi nhau, cãi nhau không thành vấn đề, anh ấy cãi không lại con.
” Miêu Thải Ngọc cảm giác lời này từ trong miệng mẹ cô nói ra có chút không đúng.
Mẹ cô cãi nhau mới là người không phân biệt đúng sai, cô đứng trước mặt mẹ chẳng khác gì hổ con gặp hổ mẹ.
Trong quá trình chị gái và cha mẹ nói chuyện, hai em trai