nhóm dịch: bánh baoAnh ba cũng tiến đến bên giường, lại thân thiết lại nghiêm túc hỏi cô, còn đau không? Xem nếu em bị hủy dung, tên côn đồ kia còn có thể thông đồng với em chắc! Em gái ngốc nghếch! Nói xong còn muốn vươn tay tỏ vẻ chĩa súng, Liễu Ti Ti còn chưa kịp phản ứng, Liễu Nhị Tráng lại đổi phương hướng, véo mặt cô.
“Không bắn em, đừng ngốc thật đấy.
Nhưng phải nhớ lâu, nói bao nhiêu lần tên côn đồ kia không phải là người tốt, tuổi còn trẻ suốt ngày chơi bời lốc, cú ngã này cũng không té không công, nó còn biết đưa em về, nếu không cả hai đúng là muốn trốn đến Thiên Nam Hải Bắc, không cần người nhà nữa đúng không!”“Nào có chứ.
” Liễu Ti Ti nhỏ giọng lầm bầm.
Liễu Ti Ti biết vì sao đầu mình lại đau như vậy, hẳn là trên đường bỏ trốn xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, hai người còn chưa ra khỏi thôn bao xa, nguyên chủ sốt ruột chạy đi, không cẩn thận té ngã, dập đầu ngất đi, đối tượng bỏ trốn nhìn cô như vậy lại đưa về nhà.
Cũng may còn tốt, hắn chưa bán cô đi, ngân chủ đúng là to gan thật đấy, Liễu Ti Ti cảm khái nói.
Anh hai vén rèm cửa đưa thuốc cho cô, người một nhà vây quanh Liễu Ti Ti, tỉ mỉ nhìn chằm chằm cô uống thuốc, nhìn thấy người nhà quan tâm cô như vậy, Liễu Ti Ti trong lòng cảm thấy vô cùng ấm áp, mình là một cô nhi, từ nhỏ lớn lên viện trưởng phúc lợi, cũng coi như không chịu thua kém, dưới sự trợ giúp của xã hội cùng viện phúc lợi thi đậu đại học, vừa tốt nghiệp quyết định trở về viện phúc lợi cống hiến sức lực của mình làm hộ lý.
Trong lễ tốt nghiệp, cô bị hạ đường huyết cứ như vậy hôn mê, trước khi hôn mê cô nghĩ, chẳng nhẽ bản thân sắp chết rồi ư, chết cũng tốt, hy vọng kiếp