Cứ như vậy Liễu Ti Ti vinh quang trở thành một giáo viên nhà trẻ, hận không thể lập tức đi chăm sóc bọn nhỏ.
Trên đường đi còn nhảy chân sáo về.
Lúc về đến nhà Tống Hiệp Minh còn chưa trở về, Liễu Ti Ti ngâm nga hát giặt hai bộ quần áo bên người, tuy rằng Tống Hiệp Minh hứa sẽ làm việc nhà, nhưng song quần áo của cô, Liễu Ti Ti cũng ngượng ngùng để anh giặt.
Đúng là giờ cơm, không đợi bao lâu Tống Hiệp Minh đã trở về, anh lấy một món thịt, một món chay, còn có mấy cái bánh bao từ căng tin.
“Sao trông vui thế kia?”Nụ cười của Liễu Ti Ti không kiềm nén được, “Tuần sau emsẽ đi làm ở nhà trẻ, ngày nào đó anh dẫn em đến phòng tổng vụ đi, để em lấy chứng nhận.
“Vợ anh thật tốt! Tống Hiệp Minh luôn ủng hộ bất kỳ quyết định nào của cô.
“Ha ha.
” Với một người bạn đời khuyến khích lẫn nhau như vậy, cuộc sống sẽ trở nên ngọt ngào hơn.
Đã thứ sáu, Liễu Ti Ti hẹn chị Lý đi mua chút rau, rượu thịt vân vân, chuẩn bị chủ nhật chiêu đãi mọi người.
Sợ Liễu Ti Ti không nhớ được, Tống Hiệp Minh cố ý viết một tờ ghi chú, viết rõ nguyên liệu nấu ăn anh muốn dùng.
Nhìn cô nghiêm túc đối chiếu, chị Lý ôm đứa nhỏ tiến lại gần, “Viết gì vậy?“A, danh sách Hiệp Minh viết, vốn là những nguyên liệu cần dùng.
”“Sao, là Hiệp Minh nấu cơm?” Chị Lý có chút bối rối.
“Đúng vậy, em nấu cơm không ngon lắm, thời điểm chiêu đãi khách mời quan trọng, vẫn nên để anh ấy nấu đi.
”“Ha ha, chị dâu thật sự là dính ánh sáng của anh, có thể ăn được cơm Hiệp Minh nấu.
” Lập tức lại cảm thán, “Hiệp Minh thật sự là một người đàn ông tốt, không giống