Nói xong Liễu Ti Ti liền cất bước đi, còn mỗi Vương Diễm Hoa đứng tại chỗ tức giận bại hoại.
“Người này sao thế, nhìn cũng không nhỏ, sao còn ấu trĩ như vậy?” Liễu Ti trong lòng cảm khái.
Về đến nhà, Tống Hiệp Minh đã về từ lâu, đang rửa rau bên hồ nước, chuẩn bị hôm nay để Liễu Ti Ti nếm thử tay nghề.
“Anh Hiệp Minh ~” Liễu Ti Ti đột nhiên nổi lên ý đồ xấu, “Anh Hiệp Minh rửa rau nha.
”Hai tiếng anh Hiệp Minh này, gọi đến nỗi Tống Hiệp Minh run rẩy, cả người nổi da gà.
Quay đầu nhìn vợ mình, hôm nay cô làm sao thế? Có điều nhìn vẻ mặt cười xấu xa của cô, liền biết chắc chắn không có chuyện gì tốt.
“Sao, sao thế Ti Ti.
” Lau khô tay, tiến lên sờ sờ trán Liễu Ti Ti, “Không sốt mà?”Liễu Ti Ti không khách khí vỗ tay anh, “Hôm nay em ở trên đường gặp em gái Diễm Hoa ~ anh Hiệp Minh ~”“À, cô ta à.
” Tống Hiệp Minh bật cười, “Nghĩ đến những chiến hữu này chờ chủ nhật gặp mặt rồi cùng nhau giới thiệu cho em, cô ta là con gái của chiến hữu cha anh, nhỏ hơn anh hai tuổi, khi còn bé ngược lại cùng nhau chơi đùa, sau đó cha anh qua đời liền đổi chỗ ở, mấy năm nay chú Vương được điều tới, lúc này mới gặp lại.
”“A, thế mà cô ta nói cô ta là con dâu do mẹ khâm định đấy?” Liễu Ti Ti bóc quất ra, tiện tay đút một múi cho Tống Hiệp Minh, chính mình cũng ăn một múi, giống như nghe chuyện xưa vậy, vô cùng say sưa.
“Khụ khụ,” Tống Hiệp Minh nghẹn lại, “Em cũng đừng nghe cô ta nói bậy, mẹ thích em nhiều như thế nào, đâu phải em không biết, con dâu mà tống gia khâm định, chỉ có thể