Tống Hiệp Minh đỡ cô, muốn dẫn cô đến phòng nghỉ ngơi, Liễu Ti Ti chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, đi lại đều lung lay, giãy dụa muốn thoát khỏi Tống Hiệp Minh, vừa lảo đảo “Tôi có chồng, đừng đụng vào tôi.
”“Được rồi, không chạm vào em.
” Tống Hiệp Minh dỗ dành tiểu trẻ con, dỗ dành cô nằm xuống, cởi giày cho cô, đắp chăn.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Liễu Ti Ti đỏ bừng, trong miệng còn mơ hồ lẩm bẩm cái gì đó, Tống Hiệp Minh đi vào phòng bếp rửa mật ong cho cô trở về, Liễu Ti Ti đã ngủ thiếp đi.
“Ngủ rồi ngược lại rất ngoan.
” Tống Hiệp Minh cho cô đắp chăn cảm thán, “Lần sau không dám cho em uống nhiều như vậy nữa.
”Ngày hôm sau thức dậy, Liễu Ti Ti đau đầu muốn nổ tung, thề sẽ không bao giờ say rượu nữa!Cầm nước mật ong Tống Hiệp Minh đưa tới uống từng ngụm nhỏ, Tống Hiệp Minh vừa xoa huyệt thái dương cho cô, vừa nghiêm túc dặn dò, “Sau này không thể uống nhiều như vậy.
”“Ừm, em đảm bảo, “ Liễu Ti Ti vươn tay ra, giơ kiểu thề 4 ngón.
“Em không làm ra trò lưu manh gì chứ?” Liễu Ti Ti biết có người tửu phẩm kém, sau khi uống say sẽ đùa giỡn làm giò khùng, chính mình chưa từng uống say, không biết tửu phẩm như thế nào.
Tống Hiệp Minh phía sau cười ra tiếng, vừa cười vừa nói, “Đùa giỡn điên cuồng ngược lại không có, chính là vẫn kêu lên Tôi có chồng, tôi yêu chồng tôi nhất, đừng đụng vào tôi! ’”Không, không thể nào! Liễu Ti Ti lập tức tỉnh táo, thiếu chút nữa sặc, quay đầu nghiêm túc hỏi “Thật sao?”Tống Hiệp Minh cố nén ý cười, nghiêm mặt gật đầu nói, “Thật mà.
Em còn nói! ”Liễu Ti Ti nghe không nổi cũng không dám nghe, vội vàng đặt cái ly lên ngăn kéo