Lúc vừa hấp xong, bánh bao ngũ cốc thơm ngào ngạt, Sở Sở thèm ăn đến mức suýt chút nữa chảy nước miếng.
“Chị ơi, thơm quá, từ trước đến giờ em chưa từng ăn bánh bao ngũ cốc thơm như vậy.
” Lời này của Sở Sở không phóng đại chút nào, tài nấu nướng của nguyên chủ chỉ có thể nói là bình thường, cộng thêm “không bột đố gột nên hồ”, dưới tình huống cái gì cũng tiết kiệm, mặc kệ là nấu thức ăn hay là làm bánh bao, ngay cả chút dầu cũng không nỡ bỏ nhiều.
Bánh bao ngũ cốc làm ra như thế có thể ngon mới lạ.
Tần Thanh Man thì không giống vậy.
Tài nấu nướng của cô vốn tinh tế, cộng thêm chịu bỏ nguyên liệu, bánh bao ngũ cốc bình thường có thể làm ngon đến mức khiến người ta muốn ngừng mà không được.
Tần Thanh Man biết mình không giống nguyên chủ, tách bánh bao sau khi để nguội đưa cho Sở Sở, nói: “Trong nhân bánh chị đã bỏ dầu mè, hành băm, còn có canh gà, có thể không ngon mới lạ.
”Nghe được lời này, Sở Sở lập tức vô cùng tín phục.
Bỏ nhiều nguyên liệu tốt vào, bánh bao ngũ cốc bình thường đương nhiên sẽ làm ngon hơn so với trước đây.
Cắn mạnh một miếng bánh bao ngũ cốc thơm ngát, Sở Sở ăn đến mức vẻ mặt đầy thỏa mãn, càng huống chi trước mặt cậu còn có một bát canh gà kèm theo mấy miếng thịt gà.
Ăn xong một bữa cơm sáng ấm áp, hai chị em đều tê liệt ngồi trên ghế dựa.
Thỏa mãn, vô cùng thỏa mãn.
Vào lúc Tần Thanh Man và Sở Sở cảm thấy cuộc sống càng ngày càng có hi vọng thì nhà Chu Hồng Hà bên cạnh cũng cười nói rôm rả.
Cho dù Tần Lỗi và Chu Hồng Hà không hài lòng Lưu Hòa Xương làm con rể của mình đi nữa nhưng cũng không ngăn được con gái nhà mình bằng lòng, nếu con gái bằng lòng, bọn họ cũng không cần nhất định phải làm người độc ác.
Dẫu sao Lưu Hòa Xương thật sự trở thành con rể của nhà bọn họ cũng là trợ lực đối với công việc của hai đứa con trai.
Cho nên sau sự ngại ngùng ngắn ngủi, nhà Chu Hồng Hà liền vui vẻ hòa thuận.
Mỗi người đều ôm chút suy nghĩ của riêng mình, một đám tiểu nhân lục đục với nhau trái lại có thể nói chuyện cùng nhau.
Lưu Hòa Xương mang lễ vật hậu hĩnh đến nhà, có thịt có đường, Chu Hồng Hà cũng không gọi Tần Thải Vân đến phụ mình nấu cơm, mà tự mình mang con trai nhỏ vừa làm gà vừa ngâm nấm, xác thực là làm món gà hầm nấm.
Mùi thơm nồng nặc cũng bắt đầu truyền từ nhà bọn họ đi tứ phía.
Nhà Tần Hương cách nhà Chu Hồng Hà gần nhất, là nhà bị ảnh hưởng trước nhất.
Ngửi thấy mùi thơm của thịt gà hầm nấm trong không khí, Tần Đông Mai, con gái mười lăm tuổi