Editor: HannahHắn ta là Triệu Dược Tiến?Vẻ mặt Lâm Đào càng trở nên khó coi.Không nghĩ tới, cái người mỗi ngày Lâm Tuệ treo bên miệng - Triệu Dược Tiến trong truyền thuyết lại là một tên du côn.Đúng là Lâm Đào muốn thử thông qua buổi vũ hội này có thể tìm được một đối tượng tốt không.
Nhưng cái tốt mà cô muốn không phải trong nhà có quyền, có tiền mới là tốt.Điều kiện tốt mà cô muốn là đối phương phải học cao hiểu rộng và cư xử phải phép, phù hợp với cô, có chung chủ đề nói chuyện với cô.Cô chọn đến buổi tiệc này là vì cảm thấy đây là nhà xưởng lớn nhất trấn, nhân tài trong trấn đều tụ họp ở đây nên mới đến xem thử.Biết đâu cô may mắn gặp được người mình thích thì sao?Nhưng nếu như người trong xưởng này đều giống như Triệu Dược Tiến thì có lẽ cô đã nghĩ sai rồi, cô không nên đến đây.“Thật ngại quá, hình như anh hiểu lầm ý của tôi rồi, tôi không có hứng thú với anh.” Lâm Đào bình tĩnh, từ trên ghế đứng dậy, dự định rời khỏi đây.Nhưng còn chưa đi được hai bước đã bị Triệu Dược Tiến thẹn quá hóa giận túm lấy tay cô.Triệu Dược Tiến còn cho là Lâm Đào đang giả vờ thanh cao, mấy trò của bọn con gái hắn còn lạ gì.
Nhưng Lâm Đào lại nhiều lần rượu mời không uống muốn uống rượu phạt vậy thì không còn thú vị nữa.Hắn cười lạnh: “Cô gái nhỏ giả vờ thanh cao, từ chối một lần là được rồi.
Cứ lặp đi lặp lại thì nhàm chán lắm.”Lâm Đào không tưởng tượng nổi Triệu Dược Tiến lại to gan như vậy, dám ở trước mặt mọi người túm tay cô, không cho cô đi, lại còn nói ra những lời đáng khinh như vậy.Gương mặt cô trắng bệch, mím chặt môi muốn thoát khỏi cánh tay đang túm lấy cô: “Anh buông tôi ra.”Cùng lúc đó ở cửa sổ lầu hai, có hai người đàn ông đang trò chuyện.Người đàn ông trung niên lên tiếng: “Thành Hề, cháu cũng thật là, dì Trương của cháu muốn làm mai cháu gái cho cháu.
Dù cháu không thích thì ít nhất cũng phải đi gặp người ta chứ.
Dì Trương của cháu cáo trạng với chú, cháu gái người ta đợi cháu ở quán cà phê mấy tiếng đồng hồ.”Lý Thành Hề nhàn nhạt cười: “Bà ta cáo trạng trước mặt ba cháu chưa đủ, còn