Thập Niên 70: Đại Mỹ Nhân Đến Hải Đảo

Chương 70


trước sau

Cung Tú nhớ trước kia mỗi lần con trai ra ngoài với Lâm Minh Nguyệt kia thì luôn là hắn bắt chuyện với cô, con bé Minh Nguyệt kia lại kiệm lời đến một chữ cũng không thèm nói, do đó mà trong thâm tâm bà ấy vẫn có chút không hài lòng.

Nhưng vẫn không thể ngăn được tình cảm của con trai, bà ấy cũng chỉ có thể kìm nén sự bất mãn trong lòng.

Bây giờ nhìn lại Lâm Thi Thi lại có thể nói chuyện qua lại với con trai của mình, vẻ mặt con trai không chỉ thoải mái mà thậm chí còn có chút kiêu hãnh, trong lòng bà ấy cũng dần thấy nhẹ nhõm hơn.

Có lẽ so với con bé Minh Nguyệt kia thì con bé Lâm Thi Thi này sẽ phù hợp hơn thật?

Buổi trưa lúc bà ấy nói với con trai chuyện của nhà họ Lâm, dĩ nhiên cũng sẽ nói đến chuyện lần trước nhà họ Lâm đã đề xuất thay đổi cô dâu của hôn sự, nhưng mà khi đó con trai bà lại bực tức muốn tìm đến nhà họ Lâm để tính sổ chứ nào có thái độ giống như bây giờ.

Xem tình huống hiện tại thì dường như lời đề nghị đó cũng không phải là không được.

Cung Tú vội vàng gọi con trai tới để hỏi thăm ý kiến của hắn.

Bà ấy không định kéo dài chuyện này thêm nữa, phải nhân cơ hội này giải quyết tất cả mọi chuyện cho xong mới được, tránh cho sau này lại phải phiền lòng.

Ba người nhà họ Vương đi sang một bên, Vương Tranh Lượng nghe nhà họ Lâm định để cho Lâm Thi Thi duy trì hôn ước với mình, vốn định lên tiếng từ chối nhưng trong đầu lại bất giác hiện lên hình ảnh e thẹn duyên dáng của cô ta, bỗng dưng lại cảm thấy có chút mềm lòng.

Hắn suy nghĩ một hồi, cuối cùng không nhịn được mà đồng ý.

“Hay là, để cho con với em ấy tìm hiểu nhau một thời gian trước?”

Tuy xét theo tiêu chuẩn chọn vợ của hắn thì cái dung mạo tương đối bình thường đó của Lâm Thi Thi sẽ không thể nào lọt vào trong tầm ngắm của hắn, nhưng cũng không thể bỏ qua sự tinh mắt của cô gái này, trong mắt người ta lại chỉ có mỗi mình hắn kia kìa!

Riêng điểm này so với Minh Nguyệt đáng c.h.ế.t kia thì cô ta lại thông
minh tinh mắt hơn nhiều, đương nhiên Vương Tranh Lượng cũng sẽ không thể nào đối xử tàn nhẫn với cô ta như vậy được.

Cung Tú vừa nghe xong, cũng cảm thấy không có gì bất ngờ.

Dù sao vừa nãy con trai quả thật đã trò chuyện rất vui vẻ với Lâm Thi Thi.

Bà ấy gật đầu một cái.

“Được rồi, vậy thì mẹ sẽ đi nói với nhà họ Lâm, nhưng mà con trai à, lần này con phải tỉnh táo lên đấy, đừng để bị phụ nữ người ta bỏ rơi nữa.”

Cung Tú ngầm ám chỉ tới Minh Nguyệt.

Trước đây bà ấy cũng đã cảm thấy con trai mình quá nhiệt tình theo đuổi con bé Minh Nguyệt kia, mỗi lần hắn hẹn Minh Nguyệt ra ngoài chơi thì hắn luôn là người mở miệng nói chuyện trước với người ta, con trai của Cung Tú bà sao có thể vì một người phụ nữ mà làm đến mức này được?

Ghê gớm nhất là con bé đó lại dám bỏ rơi con trai của bà!

Cho nên lần này, bà nhất định phải nhắc nhở con trai bình tĩnh lại, đừng để bản thân tiếp tục bị phụ nữ trêu đùa nữa!

Thật ra bà ấy không cần nói thì Vương Tranh Lượng cũng quyết sẽ không giống như trước đây nữa.

Trong một ngày ngắn ngủi này, bản thân hắn cũng đã tự suy ngẫm lại một chút, nhất định là do hắn quá coi trọng Minh Nguyệt, nên cô mới dám cả gan làm như thế.

Cho nên kể từ giờ hắn tuyệt đối sẽ không đối tốt với phụ nữ như vậy nữa, tránh cho các cô lại giẫm đạp lên mặt mũi của hắn!

Thấy con trai đã sáng mắt ra, Cung Tú cũng cảm thấy yên tâm.

Tiếp đó bà ấy muốn nhìn xem con trai tiếp xúc với Lâm Thi Thi thêm một thời gian nữa mới quyết định chuyện này, Lâm Đông Thuận và Chu Cầm lại không quá hài lòng với ý định này, dù sao thì nhà họ Vương vẫn chưa chắc chắn đồng ý chuyện kết hôn với Lâm Thi Thi, điều kiện mà trước đó bọn họ nói ra vẫn còn treo ở đó.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện