Đinh Mẫn Tú cũng cảm thấy mình không thích hợp ở chỗ này, cô ta đè nén sự chua xót trong lòng, chào hỏi mấy câu, Triệu Xảo Nương lên tiếng: "Mẫn Tú, con đi ra giúp đỡ nấu nước pha trà đi.
"Đinh Mẫn Tú vừa muốn lên tiếng đáp lại, đã bị Du Thanh Sơn ngăn cản: "Cô ngồi đó đừng đi, có một số việc, hôm nay chúng ta sẽ nói ra, cô cũng là người trong cuộc.
"Sau đó ông chợt đứng lên, tay dùng sức vỗ lên cái bàn trước mặt, phát ra một tiếng vang thật lớn, làm cho những người không chuẩn bị tâm lý sợ hết hồn, bao gồm cả Triệu Xảo Nương, bà ấy ngạc nhiên nhìn Du Thanh Sơn: "Sao đang êm đẹp lại nổi giận như vậy?!""Êm đẹp?! Tôi không cảm thấy là đang êm đẹp, Đinh Mẫn Tú, cô có dám nói chuyện xấu mà hai người làm cho mọi người đều biết hay không?" Ông chỉ mặt gọi tên.
Đinh Mẫn Tú lo lắng siết chặt bàn tay, trái tim bị treo lên cao, giọng nói có chút run, nghe có vẻ vô tội: "Cha, con không hiểu ý của cha.
"Giọng nói của Du Thanh Sơn rất là cương quyết: "Cô đừng có gọi tôi là cha, tôi không phải là cha cô, tôi không muốn có một đứa con gái như vậy, cũng không dám muốn.
"Lập tức mặt của Triệu Xảo Nương trắng bệch, lời của ông là có ý gì?Người nhà họ Chu trố mắt nhìn nhau, gọi bọn họ đến là muốn bọn họ xem ông dạy dỗ con gái sao?Lúc này Du Thanh Sơn nhìn đám người Chu Trường Thọ: "Mấy người còn không biết cô ta và Chu Bác Dương nhà các người làm chuyện tốt gì đâu? Trong bụng của cô ta đã có thai một tháng! Chính là giống nòi của nhà họ Chu các người!”Thân thể Đinh Mẫn Tú run rẩy, sắc mặt trắng bệch, theo bản năng đặt tay lên bụng, che chở bụng mình, Triệu Xảo Nương trợn to hai mắt, giọng nói khô khốc, nhìn Du Thanh Sơn, khô cằn nói, "Ông đang đùa đúng không? Chuyện cười này không buồn cười chút nào, đừng như vậy nữa.
"Du Thanh Sơn phá vỡ sự tự lừa gạt mình của bà ấy: “Bà biết, tôi không nói đùa, tôi sẽ không lấy chuyện này ra đùa.
"Ông nhìn về phía Chu Trường Thọ, ông nội đã về hưu của Chu Bác Dương, gia chủ của nhà họ Chu, “Đây không phải là chuyện có thể lấy ra làm trò đùa, lúc tôi biết hận không thể cầm dao chém chết hai đứa nó.
"Dương Tế Chi và con dâu Phương Vinh nhìn nhau một cái, có chút đứng ngồi không yên.
Đinh Mẫn Tú há miệng một cái, còn chưa kịp nói gì, ôm bụng, lúc này Chu Bác Dương mặt mũi sưng vù bị Du Hướng Hải thô lỗ đẩy vào: "Đến, nói một chút chuyện các người lui tới cho tất cả mọi người biết đi, dám làm thì dám nhận! Khi các người làm ra chuyện lưu manh đáng để ngồi tù cũng