Nhóm dịch: Bánh Bao“Túc Chính Dương, ông chém tôi ngàn đao đi! Ông muốn hại cả đời con gái tôi sao, ôi trời ơi!”Người phụ nữ vừa nói vừa dùng tay đấm ông, đập vào người răng rắc, nhưng người đàn ông cắn răng không chịu nghe.
“Nói lời phải giữ lấy lời, lúc trước là con bé muốn thế, bây giờ không thể thay đổi!”“Túc Chính Dương! Con gái còn nhỏ không hiểu chuyện, ngay cả ông cũng không hiểu chuyện à?""Ông cũng không nhìn xem người kia! ”Người phụ nữ oán hận cắn răng, sắp tuyệt vọng đến nơi.
Nhưng vào lúc này, cô gái vẫn cúi đầu bỗng nhiên ngửa đầu, thần sắc mang theo vài phần vô tội.
Con ngươi trong trẻo nhìn hai người đang ầm ĩ vô cùng kia, giọng nói trong trẻo: “Gả, ai nói con không gả!”Tôn Phương lập tức buông tay chồng ra, kéo con gái gấp gáp quát: “Bé con, con bị sao thế? Thằng bé kia đã như vậy, con còn gả qua, đến lúc đó ai nuôi con chứ?""Bà già kia của nhà họ Tống kia cũng không phải là người dễ dàng đối phó, lúc trước còn nghĩ con có thể tòng quân ——”Túc Kiều Kiều hai mắt to chớp chớp, nghiêm túc gật đầu: “Mẹ! Con sẽ kết hôn! Hôn sự này lúc trước là con yêu cầu, vốn con nên gả.
“Giọng nói của cô nhẹ