Nhìn từ góc độ nào đó, Điền Mật rất tán thưởng cô bé, tuổi nhỏ đã biết bản thân muốn gì.
Trẻ con nhà nghèo biết lo liệu sớm, câu này không sai chút nào, nhớ lại lúc cô mười ba tuổi, vẫn còn là một cô nhóc ngốc nghếch cả ngày chỉ biết vui vẻ, chẳng hiểu gì cả.
Cho nên trước khi nói chuyện bán cá cho Điền Phán Đễ biết, Điền Mật cũng đã suy đi tính lại.
Trong gia đình lớn thời đại này, con gái chưa kết hôn sẽ không có tài sản riêng.
Cô muốn tích góp tiền cho mình để lưu lại lối thoát, lại muốn qua mắt cha mẹ, nhất định phải tìm một người giúp đỡ.
Hai người hợp tác cùng có lợi, cô phụ trách bắt cá, em tư phụ trách bán, Điền Mật hoàn toàn có không có cảm giác phạm tội khi sử dụng lao động trẻ em.
Ở nông thôn đầu thập niên 70, cô bé sắp 14 tuổi không thể coi như trẻ con mà đối xử, đã được tính là nửa sức lao động rồi.
Về phần tại sao lại lựa chọn em tư còn nhỏ tuổi, mà không phải em ba, nguyên nhân cũng rất đơn giản, Điền Lai Đễ thực sự quá thành thật, có sự kính sợ trời sinh đối với cha mẹ, hoàn toàn không giấu được chuyện gì.
"Con cá này phải nhanh chóng bán đi, chết rồi không đáng tiền nữa.
" Hai chị em đã sớm giao hẹn địa điểm và thời gian gặp mặt, thấy bốn phía không có ai, Điền Mật nghiêm