Nếu thật sự muốn giới thiệu em gái cho người ta, dù chị và lão Tràn không có tâm tư trèo cao, nhưng vẫn sẽ có người lên án.
Đương nhiên, đây chỉ là thứ yếu, quan trọng nhất là, cuộc hôn nhân không môn đăng hộ đối, cho dù em hai có thể được gả vào nhà họ Lâu, nhưng liệu có bị mẹ chồng dè bỉu, sống cuộc sống khổ sở hay không?Cho nên phó tiểu đoàn trưởng Chu vẫn thích hợp hơn.
Nghĩ đến đây, Điền Vũ lại chuyển đường nhìn sang Chu Kiến Thiết.
Người ngồi đây đều thành tinh cả rồi, chị dâu Điền tự nhận là mắt mờ, thực ra là người khá phổi bò.
Lâu Lộ Hồi nhìn thấy ánh mắt chị dâu Điền dừng lại nhiều lần trên người mình, cứ cảm thấy đôi mắt kia có chút quen thuộc.
Chu Kiến Thiết gắp một miếng thịt dê bỏ vào miệng, không nhịn được tò mò hỏi:"Chị dâu, chị cứ nhìn chằm chằm em làm gì?"Điền Vũ còn định quan sát thêm một hồi, không ngờ lại bị phát hiện nhanh như vậy.
Có điều nếu đã bị phát hiện, chị cũng không xấu hổ nữa, cầm lấy muôi múc một bát canh thịt dê cho Chu Kiến Thiết, múc xong lại nhìn sang gương mặt tuấn tú của tiểu đoàn trưởng Lâu, rốt cuộc vẫn muốn tranh thủ một chút, bèn cười ha ha múc cho anh một bát.
Tiểu đoàn trưởng tiểu đoàn 3 Đường Đại Hải cho rằng tiếp theo sẽ đến mình, không khách sáo đưa bát đến phía trước.
Nhưng không ngờ Điền Vũ hệt như không phát hiện ra, bỏ muôi xuống.
Đường Đại Hải: Sao lại phân biệt