Bây giờ lại thêm hai con hàng lười một lớn một nhỏ, nếu mà chia nhà thì sợ cả nhà họ phải đi uống gió tây bắc!"Nuôi một con nhóc hao phí nhiều tiền như vậy, không chừng ngày nào đó cùng người đàn ông chạy trốn thì coi như công cốc!" Trương Quế Hoa kéo mặt đếm tiền, lòng cũng đang rỉ máu.
Biết bà ta đây cũng là nhớ tới con gái nhỏ, Giang Đại Sơn liền nhắm mắt không nói nữa lời.
*"Con đi nhà xí cái.
" Giang Miên Miên trốn đủ rồi, liếm sạch nước cà chua dính trên khóe miệng rồi xuống giường mang giày.
Ra cửa thấy mấy cô con gái Đại Nha Nhị Nha đều ngồi ở trong sân, liền thuận miệng hỏi: "Các chị vây quanh làm gì vậy?"Tam Nha cầm ngọn đèn dầu trả lời: "Đang chọt mụn máu cho chị hai.
"Giang Miên Miên nghe vậy nhìn một cái, lòng bàn tay của Nhị Nha có mấy cái mụn máu, có hai cái đã bị bong da.
Máu dầm dề, nhìn là đã cảm thấy đau, lúc này mới chỉ là ngày thu hoạch thứ hai mà thôi!Những cô gái khác không cảm thấy có gì, bọn họ bình thường làm việc thỉnh thoảng cũng sẽ nổi một hai cục mụn máu.
Đại Nha còn mặt đầy vui mừng nói: "Nhị Nha vận khí coi như tốt, Vương Tiểu Hoa cùng nó cắt lúa còn bị con đĩa chui vào trong chân hút máu, dùng lưỡi liềm cạ xước da mới hất con đỉa xuống được.
"Vốn dĩ từ xưa đến nay ruộng có rất nhiều đĩa, dân quê cũng cũng đã quen rồi, trên đùi luôn bị đĩa dính vào, chỉ cần lấy tay nhẹ nhàng hất hất mấy cái là có thể đem nó phủi xuống.
Nhưng Vương Tiểu Hoa tuổi còn nhỏ không có kinh nghiệm, vừa nhìn thấy có con đĩa hút máu liền trực tiếp đưa tay đi kéo, kết quả càng kéo liền hút càng chặt, nhưng phủi kiểu nào cũng không xuống, trở về cầm muối còn xa, nên chỉ còn cách gọt cả da và đỉa xuống.
Vừa nghĩ tới hình ảnh đáng sợ đó, Giang Miên Miên bắt đầu giật mình.
Cô sợ nhất chính là thấy những con vật không xương sống, cái gì rắn, con đĩa, sâu róm, liếc mắt nhìn thôi cũng đã đổ mồ hôi dựng tóc gáy rồi.
Vì vậy trong nháy mắt này, cô quyết định, cô muốn đi học!Cô tuyệt đối, tuyệt đối không muốn mình và những con vật đó có bất kỳ tiếp xúc thân mật nào cả!