Nước miếng phun lên mặt bà ta, tỏa ra một cỗ mùi hôi tanh.
Tôn Lệ Hà chịu đựng ghê tởm lau mặt, ngượng ngùng mà giải thích: “Mẹ, mẹ hiểu lầm rồi, con không có ý tứ đó.
”“Tôi mặc kệ cô có ý gì, lần sau còn dám nguyền rủa con trai tôi thì tôi sẽ lột da của cô ra!” Trương Quế Hoa trừng mắt hung tợn mà cảnh cáo.
Dù thằng cả có là đồ hỗn trướng thì cũng là từ trong bụng bà ta bò ra, nếu ai muốn hại ông thì bà đây sẽ liều mạng với người đó!Tôn Lệ Hà tức khắc cảm thấy da đầu căng thẳng, vội vàng không ngừng gật đầu nói: “Lần sau con sẽ không bao giờ nói bậy.
”Bà ta cũng nhất thời tức giận, đã quên làm cha mẹ không thể tiếp thu nhất chính là người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh.
Bà cụ hừ lạnh một tiếng, quay đầu ôn hoà nói với hai đứa cháu trai: “Tới, bà nội chia thịt cho các cháu ăn.
”*Bên kia, hai cha con Giang Miên Miên mới vừa đi tới cửa, Tô Uyển Ngọc vội vàng không chờ nổi mà mở cửa ra: “Cha con hai người cuối cùng đã trở lại, làm em thèm chết.
”Trên mặt bà bôi kem bảo vệ da, không dám đi ra ngoài, sợ mẹ chồng sẽ ngửi được mùi, cho nên vẫn luôn canh giữ ở cửa chờ đợi.
Chiêu Đệ ghé vào trên cửa sổ nhìn lén cũng từ trên ghế đi xuống dưới, nhỏ giọng nói: “Chị cả chị hai, bác cả không chia thịt cho anh cả và anh hai.
”Nhị Nha hai mắt sáng lấp lánh: “Bởi vì bác cả chỉ thích Miên Miên nha.
”Rõ ràng không ăn được thịt rắn nướng, nhưng không biết vì sao, mấy trong lòng mấy đứa con gái lại bỗng dưng cảm thấy có chút vui vẻ.
Phải đợi qua mấy năm nữa sau khi các cô lớn lên mới có thể hiểu được, là bởi vì lúc ấy được đãi ngộ bình đẳng không liên quan đến giới tính.
Vợ lão nhị lại là âm thầm thở dài, cho dù anh cả không cho, mẹ chồng cũng sẽ cho.
Lão tam cách vách cũng không đi ra ngoài, ngược lại không phải là da mặt mỏng giống như phòng hai mà là biết anh cả bảo vệ đồ ăn không nói lý, đi cũng uổng phí.
Dù sao ông ta biết hai đứa con trai có ăn là được rồi.
Mà một nhà ba người Giang Miên Miên ăn xong thịt rắn nướng, liền vẻ mặt hạnh phúc thỏa mãn mà