"Mẹ nói đúng, dân quê chúng ta cũng không nuông chìu như vậy, nghĩ năm đó ngón tay cái của con đều bị cắt nhìn thấy xương, cũng chỉ nghỉ ngơi ba ngày là lại ra ruộng làm việc.
" Người phụ nữ khôn khéo gầy nhom lập tức đổ dầu vào lửa.
Trong mấy đứa cháu gái trong nhà, người bà ta không thích nhất chính là người trước mắt này, lười biếng không nói, còn ngày ngày giành ăn với con trai bảo bối của bà ta!Việc này nếu đổi lại là người bình thường thì ngượng ngùng cỡ nào, nhưng mà Giang Trường Hải là một tên da mặt dày, còn cười hì hì nói: "Nếu em dâu ba giỏi như vậy thì thuận tay giúp cháu gái làm việc đi, chờ Miên Miên trưởng thành nhất định sẽ hiếu thuận em.
"Giang Miên Miên cũng miệng ngọt nói: "Thím ba, sau này chờ cháu trưởng thành thì ngày nào cũng mua đường mua thịt cho thím ăn.
"Chờ thêm mấy năm nữa, quốc gia cho phép mua bán tư nhân, tùy tiện làm chút việc làm ăn cũng có thể kiếm tiền, đến lúc đó ngày ngày ăn đường ăn thịt chính là chuyện vô cùng đơn giản.
Nhưng mà vợ lão tam Tôn Lệ Hà căn bản không ăn được một bộ này, hơn nữa không nhịn được mà khinh thường xem thường.
Con bé này cùng cha mẹ nó đều là loại ham ăn lười làm, sau này mình chịu đói còn mua đường mua thịt cho nó ăn? Nghe mà thật buồn cười!Những người khác trong nhà họ Giang cũng nghĩ như vậy, cả nhà phòng lớn không liên lụy đến bọn họ thì bọn họ phải cảm tạ trời đất rồi.
Bầu không khí quỷ dị trầm mặc mất hai giây, đứng đầu một nhà là Giang Đại Sơn lên tiếng: "Đều đi tắm rồi ăn cơm.
"Trương Quế Hoa cũng không mắng nữa, dẫu sao con trai lớn chính là một tên mặt dày, bà có mắng hết nước miếng cũng vô ích, còn khàn cả giọng!Nhưng hai người phụ nữ nhìn thấy cả nhà bọn họ vừa nghe thấy hai chữ "ăn cơm" liền nhanh chóng phóng vào sân thì vẫn tức nghẹn người.
Mà Tô Uyển Ngọc một mực núp ở phòng bếp cũng đi ra, một mỹ nhân da trắng mạo mỹ, eo nhỏ nhắn thướt tha.
Trương Quế Hoa thấy lại giận không chỗ phát tiết, người con dâu này là tay không thể làm vai không thể gánh, làm việc nhiều chút thì sẽ mắc bệnh, nhưng thằng cả một hai phải cưới cái tổ tông này về!Bà vội vàng nhắm mắt vỗ