Lâm Ái Bảo đứng bên cạnh gật đầu đồng tình: “Chú nói đúng đấy ạ, học hành vốn là chuyện phải suy nghĩ nhiều, Miên Miên học nhiều thế thì phải ăn thức ăn dinh dưỡng.
Lớp cháu có mấy bạn học điều kiện gia đình tốt, hằng ngày không những được ăn trứng gà với thịt mà còn được uống sữa tươi.
”Mặc dù cô ấy đi học không được ăn trứng gà hằng ngày, nhưng mỗi lần về nhà cha mẹ đều sẽ luộc trứng gà làm thịt kho tàu cho cô ấy ăn.
“Ái Bảo à, lớp cháu toàn là người trên thành phố, nhưng nhà thím là người nông thôn nghèo rớt mồng tơi, thím đã chưa ăn trứng gà một tháng rồi đó.
” Tôn Lệ Hà đổi giọng mỉa mai, bà ta nhất định sẽ không để Tam Nha cướp mất đồ ăn của hai đứa con trai mình!Bây giờ bà ta còn ngứa mắt cả Lâm Ái Bảo nữa, chỉ biết thiên vị con nhóc thối kia!Giang Trường Hải không thèm quan tâm bà ta, nói thẳng với người có quyền uy nhất nhà là Giang Đại Sơn: “Cha suy nghĩ lại xem, không nói đến việc Miên Miên chỉ cần ăn trứng gà hai tháng là có thể tiết kiệm hai tệ, cuối kỳ còn có thể kiếm về một khoản tiền nữa, tới khi đó có nhà nào trong thôn không hâm mộ ghen tỵ với nhà họ Giang ta? Cái này là mua bán có lời đấy!”Nghe giọng điệu như thể chắc chắn con gái mình có thể thi được hạng nhất của ông, Giang Trường Đào nhịn không được nói: “Anh cả, còn chưa biết Tam Nha có thi lên lớp bốn được hay không đâu.
”Cha, đừng để anh cả làm cho động lòng!Giang Đại Sơn lại cảm thấy thằng cả nhà mình nói khá có lý, thế là trầm ngầm một hồi rồi nhìn qua Giang Miên Miên hỏi: “Tam Nha, con có thể học xong trong hai tháng không?”Giọng điệu và biểu cảm của ông ta đều rất nghiêm túc, những người khác cũng lần lướt nhìn qua, làm Giang Miên Miên bỗng nhiên cảm thấy áp lực học tập.
Bản tính của học sinh kém liền lòi ra, trong lòng bỗng muốn bỏ cuộc giữa chừng.
Cô không chắc chắn được!Hệ thống cảm giác được cảm xúc trong lòng cô dao động, vội vàng dụ dỗ: “Ký chủ đừng lo, kiến thức lớp