“Chị, chị dâu, có chuyện gì sao?” Động tĩnh dừng lại, thấy tên nhóc này chột dạ mở ra một cánh môn, cười nhìn cô, lại không có ý mời người vào trong.“À, không có gì.
Chỉ là thấy phòng này còn sáng đèn, nên lại đây nhìn một cái.”Kim Nguyệt Bảo làm bộ không thấy biểu tình “Muốn chết” trong đôi mắt của cậu nhóc này.
Cô đi vào trong phòng, nhìn trái nhìn phải.
Thấy trên kệ sách bày biện chỉnh tề kia, có một quyển sách nghiêng nghiêng, lung lay sắp đổ: “Sách chính là đồ vật quý giá, sao lại để tùy tiện như vậy?” Nói rồi vờ như giúp cậu bé xếp lại đồ.“Chị hai, chị đừng đi!”Thấy người ta phải vào bằng được, Thẩm Trạch Lâm hung hăng, đem quyển sách trên kệ lấy ra, rút ra một bài thi, là bản viết tay, hẳn là kiểm tra đột xuất: “Giáo viên yêu cầu có chữ ký của phụ huynh.” Nhanh chóng cầm cục tẩy xóa đi tên cậu vừa viết lên!“Ồ!” Kim Nguyệt Bảo ngân dài âm thanh, nhìn qua lờ mờ thấy nét chữ đứng đắn đó viết ba chữ “Thẩm Giang Viễn”, nhóc con to gan!Nghiêm túc nói: “Em ba à, như này không được đâu!”Thẩm Trạch Lâm cúi đầu, sắc mặt tức khắc đỏ bừng, cậu cũng biết tựu mình ký tên là không tốt.
Nhưng anh cậu bây giờ không ở nhà không nói, chính là với thành tích này cũng là có mặt mũi đi gặp người luôn.
Anh hai mà biết sẽ đánh chết cậu.Lúc cậu đang căng da đầu chờ mị mắng, bỗng dưng nghe được: “Sao em lại để tên anh trai vào, trong thôn không ai không biết ảnh đang tham gia quân ngũ không ở nhà, nhìn qua một cái là biết em muốn lừa thầy cô rồi nha!”“Vậy em đề tên aii?”Ma xui quỷ khiến, Thẩm Trạch Lâm ngẩng đầu lên hỏi, sau đó mới cảm thấy vấn đề này mình hỏi thật sự ngốc.
Phụ huynh ký tên, chỉ có phụ huynh mới ký được!Xong rồi xong rồi, chị dâu lúc này chắc cảm thấy cậu là một đứa trẻ hư.“Đề tên chị nha!”Kim Nguyệt Bảo không để bụng, đem bài thi lật qua lật lại xem xét một lần, 66 điểm: “Điểm cũng khá đấy, chữ viết cũng không tệ, có điều về sau còn phải tiếp tục nỗ lực.
Cái đề này không khó, cẩn thận chút nữa khẳng định không thành vấn đề, tranh thủ lần tới đem