“Thế cũng đúng, không phải tất cả phụ nữ đều có thể làm giống tôi, cũng không phải tất cả đàn ông đều có may mắn thế này như Quốc Đống nhà tôi.
”Vạn Kim Chi gật đầu khẳng định, vợ của cậu ba tuy rằng con người chẳng ra làm sao nhưng được cái thích nói sự thật, điểm này làm người ta vui vẻ.
Bạch Xuân Kiều sắp bị người phụ nữ mặt dày trước mặt này làm cho tức điên rồi, ánh mắt chuyển về phía Lăng Quốc Đống đang ngồi trên xe lừa, một người đàn ông to lớn như anh ta cũng sắp bị nói thành tên bám váy ăn không ngồi rồi rồi đấy, lẽ nào anh ta không hề tức giận à?Không nhìn còn tốt vừa nhìn lại càng tức mình, cả quá trình Lăng Quốc Đống chỉ dùng ánh mắt yêu thích mà nhìn Vạn Kim Chi đang đánh xe, đối với mấy lời nói vừa nãy của Vạn Kim Chi anh ta chỉ thiếu điều khua chiêng gõ trống để biểu thị sự tán đồng.
Cái nhà này rốt cuộc là đàn ông kiểu gì, phụ nữ kiểu gì thế, tất cả đều là đồ ngốc.
Bạch Xuân Kiều không muốn nói chuyện thêm với Vạn Kim Chi nữa nhưng lại đỏ mắt ghen tị nhìn phía sau xe thoải mái kia của bọn họ, không nhịn được lại nói một câu không có đầu cua tai nheo gì:“Sớm biết thì hôm qua không nên dẫn Bảo Trân và Bảo Châu theo, bây giờ lại để bọn chúng chịu tội.
”Cô ta nghĩ nhà anh hai nghe thấy lời này chắc biết ý của cô ta là gì chứ, đến lúc đó đối phương mời cô ta ngồi xe lừa thì mình khách sáo vài câu, sau đó thoải mái mà ngồi xe đi.
Chỉ đáng tiếc, đầu óc của người bình thường và người không bình thường thì không cùng trên một tần số.
“Ừ, hai đứa trẻ còn nhỏ như thế mà, cậu ba em dâu ba, sau khi mọi người về nhà cũng học tôi đi mượn một chiếc xe lừa, như thế này thì không cần chịu tội.
”Vạn Kim Chi ưỡn ngực ra, cô ấy không cảm thấy chiếc xe đạp nhỏ xíu đó có cái gì tốt đẹp, cô ấy có một ông chồng và ba đứa con, một chiếc xe đạp thì có thể chở được bao nhiêu người chứ, đợi cô ấy có tiền rồi thì tự mình mua một chiếc xe lừa, lại có thêm càng nhiều tiền nữa thì mua xe hơi bốn bánh có thể chở cả nhà.
Bản thân cũng nghĩ thông suốt chuyện này vậy mà cả nhà cậu ba thông minh có tiếng còn nghĩ không thông, chẳng phải ngớ ngẩn quá rồi à?Bạch Xuân Kiều triệt để cạn lời cũng không nghĩ tiếp