“Anh qua chỗ thím Vương lấy đồ mang về nhà, đoán chừng buổi chiều chúng ta cũng không thể đi làm, đồ đạc cũng đừng làm phiền thím Lâm mang về.
”Vạn Kim Chi vô cùng thương cảm cho ông chồng của mình, tìm một công việc thoải mái cho anh ta, Lăng Quốc Đống cảm thấy cũng đúng, khẽ gật đầu.
“Chị dâu Đại Thành, hai bộ quần áo này là của nhà chị à, thật sự cảm ơn chị, đến lúc đó tôi giặt xong sẽ đưa đến cho chị.
” Lăng Quốc Đống tinh mắt nhìn thấy được quần áo hai chị em khoác trên người, một trong số đó anh ta nhớ kỹ là đồ mà con trai út nhà Giang Đại Thành thường xuyên mặc, vội vàng nói cảm ơn với vợ anh ta.
“Cậu khách khí làm gì, hai vợ chồng vẫn nên đưa đứa nhỏ về nhà đi.
” Vợ Đại Thành vội vàng xua tay, bỏ qua phương diện khác, mặc dù thằng hai nhà họ Lăng là một phế vật, nhưng dáng dấp rất tốt, nói chuyện còn ôn hòa, giống như mấy người đọc sách vậy, nếu như cô ta cũng tài giỏi như Vạn Kim Chi, cô ta cũng nguyện ý gả cho một người đàn ông như thế, ít nhất cũng là cảnh đẹp ý vui.
“Vậy được rồi, cà và đậu đũa trong sân nhà chúng tôi đều có thể ăn được rồi, đến lúc đó tôi sẽ bảo Kim Chi mang sang nhà chị một ít.
” Lăng Quốc Đống cũng không nghĩ nên cảm ơn như thế nào, dứt khoát mang rau quả trong nhà ra để làm quà cảm ơn.
Ánh mắt vợ Giang Đại Thành sáng lên, cũng không từ chối.
Đừng nhìn thể lực Lăng Quốc Đống này là vứt đi, nhưng chăm sóc luống rau nhà mình rất tốt, nhất là những rau xanh trái cây, từ trong tay anh ta trồng luôn ăn ngon hơn những nhà khác, có lẽ là gánh nặng nuôi gia đình đều đè nặng trên vai Vạn Kim Chi, tâm tư của Lăng Quốc Đống dồn toàn bộ vào vườn rau trong vườn, hàng năm rau xanh đều được thu hoạch sớm hơn người ta, số lượng lại nhiều, đi qua sân vườn nhà Lăng Quốc Đống, một mảnh xanh xum tươi tốt, nhìn thấy cũng khiến người ta trông mà thèm.
Cả nhà Giang Đại Thành đều thích ăn cà, thế nhưng cà mà nhà mình trồng quả nhỏ, cho dù đã chăm bón đầy đủ, trái lại cà trong vườn Lăng