Không ngờ đã hai ngày rồi vẫn không thấy có động tĩnh gì, xem ra chỉ có thể dùng đến biện pháp kia rồi.
Hai ngày chịu đói bụng, hai oắt con kia cũng đã có kinh nghiệm rồi.
Trong miệng bà cụ Lục toàn là con chồng trước*, bây giờ đang làm cái gì đó?*Con chồng trước: ở đây là chỉ con của Trần Phương Tú, theo như trong truyện thì chồng của Trần Phương Tú đã mất (chưa rõ là mất hay chỉ là mất tích) nên con của cô ấy sẽ được gọi là con chồng trước.
Đang chảy nư ớc miếng trước bốn cái bánh bao trắng trẻo mập mạp.
Không đợi được người nhà họ Trần, Lục Huy thực sự không cam lòng, lại chạy tới đại đội ngay bên cạnh tìm vị chiến hữu kia của cha để xin giúp đỡ.
Cậu bé vừa đi, hệ thống 250 đã biến mất lâu nay lại xuất hiện một lần nữa, chỉ đạo Tiểu Lục Đào đi xoa bóp chân cho Trần Phương Tú.
Bốn cái bánh bao này cũng là phần thưởng của nhiệm vụ lần này.
[Trước tiên cần nói rõ ràng, bởi vì nhiệm vụ tân thủ, lần này cha mắt nhắm mắt mở.
Mẹ con có thể đạt được những đỉnh cao của cuộc sống hay không, đều phụ thuộc vào biểu hiện sau này của con, đừng hy vọng cha sẽ nhường.
Được rồi, không nói nữa, anh trai con quay lại rồi.
]Hệ thống 250 nói xong, bên ngoài cửa phòng mở ra, khuôn mặt nhỏ của Lục Huy từ sau cánh cửa đi vào.
Lần này qua nhà chú Lưu tìm người giúp đỡ, cậu bé lại trở về tay không, nhà chú Lưu không có ai.
Rốt cuộc phải làm sao đây?Lục Huy khổ sở suy nghĩ, bước chân nặng nề, ngẩng đầu một cái vừa hay nhìn thấy em gái đang lén lút giấu gì đó dưới đáy tủ.
Cô bé nhìn thấy cậu bé, thở phào một hơi, vui vẻ lôi một cái bát sứ lớn bên dưới tủ ra: "Anh ơi, ăn bánh bao đi.
"Mặc dù Lục Huy biết cách Lục Đào lấy ra được bánh quy và kẹo có hơi kỳ lạ, nhưng một lần nữa thấy cô bé biến ra được đồ tốt như vậy, cậu bé vẫn thấy kinh hãi.
"Bánh bao ở đâu ra?"Bánh bao kia vừa trắng vừa mềm lại to, nhìn là biết rất ngon, nguyên liệu căn bản không phải loại tinh bột thường gặp.
"Bánh bao là cha cho.
" Tiểu Lục Đào thản nhiên đáp: "Anh ơi, chúng ta mỗi người một cái, còn hai cái cho mẹ, có được không?"Lục Huy bận tâm nhất lúc này chính là mẹ, nghe cô bé nói đến mẹ, cũng không lo hỏi đến lai lịch của bánh bao nữa: "Đào Đào, hay là chúng ta đi mượn xe, tự mình đưa mẹ đến bệnh viện?"Lục Đào vỗ tay tán thành: "Đưa mẹ đi bệnh viện? Tốt tốt! Đào Đào muốn đưa mẹ