"Người nhà bà ngoại cháu đâu? Sao cháu không thấy?"Lục Huy đi theo bà cụ Lục đến nhà chính, cũng không nhìn thấy bà ngoại và cậu. Ngược lại ngồi trên ghế đối diện là hai người xa lạ một nam một nữ, khoảng chừng 40 tuổi, làn da ngăm đen. Nhìn thấy Lục Huy đi vào, ánh mắt hai người đều rơi ở trên người cậu bé. Người đàn ông kia còn lấy từ trong túi ra một nắm củ lạc, muốn cho cậu bé: "Bác là người bà ngoại cháu bảo đến.
Bà ngoại cháu không đi được, kêu bọn ta tới thăm cháu một chút, này, cầm lấy ăn đi." Lục Huy không nhận lấy, ngược lại lùi về sau một bước: "Bà ngoại bảo hai người tới? Sao cháu lại không biết hai người?" "Bảo cháu cầm thì cầm đi." Bà cụ Lục đẩy lưng cậu bé. Lục Huy không thèm để ý tới, chỉ hỏi người đàn ông trung niên kia: "Tại sao trước đây cháu chưa từng gặp hai người?" "Đứa nhỏ này trong lòng cảnh giác rất cao." Người đàn ông trung niên thu tay lại, xấu hổ cười. "Cảnh giác cao chứng tỏ nó thông minh." Bà cụ Lục nói: "Cậu cũng đừng coi thường đứa cháu trai này của tôi.
Đừng thấy nó năm nay chỉ mới bảy tuổi, đã học trước một năm, không hề thua kém những đứa tám hay chín tuổi.
Mà nhé..." Bà cụ kéo tay Lục Huy, đẩy cậu bé đến trước mặt hai người xa lạ: "Cậu nhìn tướng mạo này đi, tôi dám khẳng định ngay cả người được yêu thích của công xã cũng không đẹp trai bằng thằng nhóc này.
Còn có tay chân dài, tương lai nhất định cao lớn." Lục Huy bị người khác nhìn cảm thấy không thoải mái, tay chân ngọ nguậy giãy giụa. Lúc này, người đàn bà vẫn luôn im lặng kia nói: "Dáng thẳng, anh tuấn.""Nhưng mà lúc lớn ăn cũng nhiều." Người đàn ông kia nói. "Ăn được nhiều không phải là cũng có thể làm việc hay sao?" Bà cụ Lục cười nói: "Nếu như nuôi một con ma bệnh, về sau có thể phụng dưỡng chúng ta được không?" "Nói cũng đúng." Hai người liếc nhau, âm thầm gật đầu. Bà cụ Lục thấy vậy lập tức cười đến nhăn nheo cả mặt: "Cứ quyết định như vậy đi!"Người đàn ông không trả lời, chỉ dặn dò người phụ nữ kia: "Bà nói chuyện với nó nhiều chút." Sau đó đứng dậy đi ra ngoài. Bà cụ Lục vội vàng đi theo ra ngoài: "Thế nào? Giá như này nha?""Hai trăm đắt quá." Người đàn ông nói: "Cái gì nó cũng biết, chỉ sợ nuôi không quen.""Nó