Đợi trong sân không còn ai, Trần Phương Tú cũng không nhìn thấy vợ chồng Lục Quốc Phú, cô đứng dậy, gian nan bước vào nhà.
Lục Quốc Phú nhìn thấy, không nhịn được trầm giọng nói: "Mẹ tôi hiện tại đang bị giam ở cục cảnh sát, chị vừa lòng chưa?"Trần Phương Tú không quay đầu: "Tôi cũng không ép bà ấy bán Tiểu Huy.
"Lục Phú Quốc không nói được câu gì.
Trần Phương Tú ôm hai con trở lại phòng.
Lúc nằm lên giường, cả người cô đổ mồ hôi lạnh, như người vừa từ ao nước lên.
Tiểu Lục Đào vội đi lấy chậu nước cùng khăn mặt giúp mẹ lau mồ hôi.
"Đào Đào ngoan lắm.
"Trần Phương Tú nắm lấy bàn tay nhỏ bé của con gái, vừa nói một câu, nước mắt lã chã rơi.
Cô vội vàng lau đi, lại hỏi con trai: "Mẹ đã ngủ mấy ngày rồi?"Lục Huy đáp: "Hai ngày ạ.
""Vậy hai con đã ăn gì? Bà nội có cho các con ăn cơm không?"Lục Huy lặng im một lúc, sau đó nói: "Không cho ạ.
""Vậy mà lại không cho.
" Trần Phương Tú bị tức đến muốn bất tỉnh, "Vậy cậu con đâu? Sao con không đi tìm bọn họ?"Lục Huy càng buồn: "Con tìm rồi, mợ nói sẽ nói lại với cậu.
"Trần Phương Tú trong phút chốc trầm mặc.
Lục Huy thấy sắc mặt mẹ không tốt, lại nói: "Mẹ đừng lo, bọn con có ăn rồi, không sợ đói.
"Nhưng Phương Tú không tin: " Mẹ không dạy hai đứa nấu ăn, các con có thể ăn cái gì.
"Chưa đợi mẹ nói xong, Tiểu Lục Đào ôm nửa túi bánh quy để trước mặt mẹ: "Mẹ… ợ… mẹ ăn! "Trần Phương Tú ngạc nhiên: "Bánh quy ở đâu vậy?"Lục Huy đáp: "Đào Đào bảo là cha cho.
""Cha các con quay về rồi?"Mắt Trần Phương Tú sáng lên, rồi lập tức phủ định suy nghĩ này: "Không đúng, nếu Quốc Bình quay về, bà ta nhất định sẽ không bán thằng bé.
"Chuyện này, bí ẩn không thể giải thích.
Lục Đào không nói rõ, người khác cũng không thể đoán được.
Nhưng Trần Phương Tú sau khi nghe xong, chẳng nói một lời, lặng im rơi lệ.
Chẳng qua nhìn đến hai đứa trẻ đang ở bên cạnh, cô rất nhanh đã lấy lại tinh thần, lấy tiền bảo Lục Huy đi tìm bác sĩ Tôn.
Bác sĩ Tôn không nghĩ tới dù ông không dùng phương pháp điều trị nào, chỉ đơn giản là băng bó vết thương vậy mà Trần Phương Tú có thể tỉnh lại.
Hơn nữa nhìn cô nói chuyện, tuy cơ thể còn yếu nhưng đầu óc không có vấn đề gì.
Ông ấy nói đây chính là kỳ tích, sau khi nghe quá trình tỉnh lại của Trần Phương Tú, ông liên tục gật đầu: “Mẫu tử liền tâm, cô chắc là quá nhớ đứa nhỏ, vì vậy khi Tiểu Huy